Chap 81: Thượng Hải – Những Mảnh Ghép Còn Thiếu

---

Chuyến bay đáp xuống sân bay quốc tế Phố Đông vào lúc 5h sáng. Thành phố Thượng Hải còn chìm trong sương mù lạnh buốt. Từng chiếc taxi nối đuôi nhau lăn bánh khỏi sân bay, mang theo đoàn người từ khắp nơi đổ về. Trong số đó, nhóm của Deahan yên lặng bước ra, không ai nói một lời.

Deahan (giọng trầm, in đậm):

– Đi thẳng đến quán bida. Han, em có định vị?

Han:

– Có. Họ làm ca sáng. Quán tên Red Line, nằm trong khu Hongkou. Em đã sắp xếp xe.

Nara (vừa đi vừa chỉnh tai nghe):

– Bên trong quán có camera. Em đã hack thử. Oshina thường đứng quầy pha chế, Kaiju thì nhận giao bia và trông bàn.

Benkey (nheo mắt):

– Hạ thấp mình dữ ha… không phải kiểu của tụi nó ngày xưa.

Rinno (nhếch mép):

– Bị dập tơi tả như tụi mình thì ai chả muốn trốn.

Xe dừng lại trước một con hẻm nhỏ, nơi treo lủng lẳng bảng hiệu Red Line Billiards Club. Không khí nơi đây ẩm thấp, mùi khói thuốc và bia rượu nồng nặc thoảng trong gió. Deahan bước tới trước, mở cửa. Tiếng chuông kêu leng keng.

Bên trong, Kaiju – vóc người cao lớn, mặc áo đồng phục giản dị – quay đầu lại. Đôi mắt hắn sững lại khi nhìn thấy Deahan.

Oshina từ quầy rượu, tay đang lau ly, cũng chết trân.

Kaiju (ngập ngừng):

– …Sếp?

Deahan (bình thản, in đậm):

– Về thôi.

Oshina đánh rơi chiếc ly trên tay. Kaiju siết chặt nắm đấm. Không khí nghẹn lại trong vài giây, rồi Kaiju bước chầm chậm đến.

Kaiju:

– Nếu tôi từ chối?

Benkey (bước tới, ánh mắt lạnh tanh):

– Thì tao sẽ cho mày một lý do để nhớ vì sao mày từng gọi tao là đại ca.

Một lúc sau... Kaiju thở dài, tháo tạp dề, quay sang Oshina. Cả hai im lặng một hồi lâu... rồi gật đầu.

Oshina (nhỏ giọng):

– Cho tụi em 10 phút thay đồ.

Deahan không nói gì. Anh chỉ gật đầu.

---