Chap 191: Ngủ Giữa Cỏ Xanh

---

Gió lặng dần. Mặt trời lên cao, trải ánh sáng vàng ấm qua những tán cây phía sau vườn. Ba chú chó – một trắng, một đen, một nâu – đang chạy loanh quanh, thi nhau đuổi bắt chiếc lá đang rơi.

Kazura nằm dài trên thảm cỏ, tay gối đầu, mắt khép hờ. Cậu không nói gì, chỉ hít sâu bầu không khí trong lành – mùi cỏ mới cắt, mùi nắng non đầu ngày, và tiếng chân chó khua nhẹ trên nền đất.

Bên cạnh, Deahan nằm nghiêng, một tay khoanh trước ngực, tay còn lại buông thõng chạm mặt cỏ. Hơi thở anh đều đều, nhịp nhàng – lần đầu tiên sau nhiều tuần, có lẽ là giấc ngủ thật sự.

Kazura quay đầu, nhìn anh trai. Nắng xuyên qua kẽ lá, rơi lên tóc và vai anh như vẽ nên một bức tranh yên tĩnh. Không còn vẻ lạnh lùng thường trực, không còn sự cảnh giác trong ánh mắt – chỉ là một người đàn ông mệt mỏi, cuối cùng cũng buông xuống gánh nặng để ngủ yên một lúc.

Kazura (thì thầm):

– Anh chưa từng cho em thấy gương mặt này…

Nhẹ nhàng đến lạ. Như thể… anh đã từng là một người bình thường.

Cậu nhắm mắt lại, không muốn làm phiền. Một chú chó chạy tới, nằm xuống cạnh Deahan, chồm đầu lên chân anh, nhắm mắt theo.

Gió lại thổi. Từng nhịp nhẹ. Không gian như ngưng đọng.

Dưới nền trời trong, giữa cánh vườn xanh mướt, hai anh em và ba chú chó – một khoảnh khắc nhỏ của một gia đình chưa từng hoàn hảo, nhưng vẫn đang cố gắng gìn giữ chút yên bình ít ỏi nhất có thể.

Một tiếng thở khẽ. Một nụ cười trong giấc ngủ.

Có lẽ, dù chỉ vài giờ… đây là thứ gọi là "hạnh phúc".

---