---
Sáng sớm, ánh nắng len lỏi qua những tán cây sau vườn. Cỏ xanh mướt vẫn còn đọng sương. Deahan và Kazura mỗi người dắt theo một chú chó – Loki, Vino và Piko – chạy vòng quanh khu vườn rộng lớn phía sau biệt thự. Cả ba chú chó đều thuộc giống lớn, thân hình mạnh mẽ, bộ lông mượt như nhung, nhưng lại ngoan ngoãn kỳ lạ mỗi khi ở gần hai anh em.
Sau một hồi chạy chơi, cả hai nằm dài giữa thảm cỏ, ngửa mặt lên bầu trời trong veo. Vino nằm gác đầu lên ngực Kazura, còn Loki cuộn tròn bên chân Deahan.
Kazura (thở dài, giọng đầy mãn nguyện): – Em chưa từng nghĩ… được yên bình thế này.
Deahan (nhắm mắt, tay gác sau đầu): – Có lẽ… đây là thứ chúng ta đã quên trong suốt thời gian qua.
Bỗng một giọng nữ trong trẻo vang lên từ phía hàng rào bên trái, nơi vườn nhà hàng xóm giáp ranh:
Hanna (gọi lớn, tiếng cười lan trong gió): – Deahannnnn! Kazuraaaa! Hai người làm gì mà nằm sóng soài ra vậy hả?
Cả hai anh em cùng nghiêng đầu nhìn về phía âm thanh. Một cô gái xuất hiện từ bậc thềm bên kia hàng rào, tóc dài xoã nhẹ, áo len trắng, váy xanh nhạt và đôi dép đi vườn đơn giản. Hanna – cô gái nhà bên – nhỏ hơn Deahan một tuổi nhưng lại có nét dịu dàng và thanh lịch đặc trưng, như một đóa hoa mộc giữa khu vườn châu Âu.
Kazura bật dậy trước, lúng túng chỉnh lại áo:
Kazura: – Chị Hanna!
Deahan vẫn nằm nguyên, tay giơ lên che nắng:
Deahan (lười biếng, nheo mắt cười nhẹ): – À… Hanna đó à. Lâu rồi không gặp.
Hanna chống tay lên hàng rào, cười tinh nghịch:
Hanna: – Về Đức lúc nào vậy? Không nói gì cả!
Deahan ngồi dậy, phủi nhẹ vài cọng cỏ dính trên áo, giọng trầm mà bình thản:
Deahan: – À, lâu rồi. Trước đó tôi có về một lần… rồi lại về thêm lần nữa hôm qua, sau khi đưa nhóc em này sang Mỹ gặp vài người bạn. Về trễ vì chuyến bay bị hoãn đấy.
Kazura ngước nhìn chị hàng xóm, ngại ngùng cười:
Kazura: – Em với anh Deahan mới về tối qua thôi chị Hanna ạ…
Hanna bước xuống thềm, men theo lối hoa dẫn ra gần hàng rào. Cô nhìn Kazura, ánh mắt dịu dàng:
Hanna: – Nhóc lớn nhanh thật đấy. Lần trước gặp còn nhỏ xíu mà giờ…
Kazura (gãi đầu, đỏ mặt): – Dạ… em cũng thấy thế.
Ba chú chó sủa nhẹ như chào hỏi. Hanna nhìn chúng, ánh mắt thích thú:
Hanna: – Vẫn là Loki, Vino và Piko nhỉ? Chúng nhớ người dữ lắm đó.
Deahan (nhướng mày, nhìn sang Kazura): – Nhóc, em có muốn dẫn chó qua bên vườn chị Hanna chơi không?
Kazura gật đầu ngay. Cả hai đứng dậy, mở cổng nhỏ nối giữa hai khu vườn. Những chú chó vẫy đuôi vui vẻ chạy sang, Hanna cười khúc khích khi Piko nhảy vòng quanh váy cô.
Khung cảnh buổi sáng hôm ấy đầy tiếng cười. Giữa khu vườn rợp nắng, ba người – một gia đình vừa tái hợp và một người hàng xóm thân quen – cùng nhau tận hưởng một ngày thật bình dị.
---