---
CHIỀU TÀ – CỔNG CĂN CỨ BLACK DRAGON
Sau buổi sáng dài dọc theo bờ biển, trời đổ bóng nắng xuống sân căn cứ như một lớp vàng mỏng. Tiếng bánh xe Porsche 356 cổ lăn đều trên nền gạch lạnh. Deajin bật khóa xe, một tay mở cửa ghế phụ cho Deahan, vẻ mặt đầy háo hức.
DEAJIN:
– Lên xe đi cháu, về nhà chú cho biết mùi cơm gia đình là như nào.
DEAHAN (nheo mắt nhìn chiếc xe):
– Porsche 356?
– Xe của thập niên 60s mà còn chạy ngon à?
DEAJIN (tự hào):
– Hơn cả ngon.
– Nó được anh mày – Deagi – tặng tao trước khi sáng lập Black Dragon.
– Cái xe này... chở quá nhiều kỷ niệm.
– Hôm nay chở thêm mày nữa là đủ bộ.
SAKU (đứng phía trong cổng, khoanh tay):
– Hai chú cháu đi vui vẻ.
– Tôi ở lại căn cứ... xem lại hệ thống an ninh.
DEAHAN (gật nhẹ):
– Ừ. Nhờ cậu cả đấy.
---
TRÊN ĐƯỜNG – GHẾ PHỤ CHIẾC PORSCHE
Không khí trong xe tràn đầy mùi da cũ, gỗ bóng và những bài nhạc Pháp nhẹ phát từ radio gắn bảng điều khiển.
DEAHAN:
– Chú sống ở đâu thế?
– Trong thành phố?
DEAJIN:
– Ở khu Forest Hills.
– Nhà nhỏ thôi.
– Nhưng đủ để giữ một gia đình sống yên ổn khỏi đống hỗn loạn ngoài kia.
DEAHAN (cười nhẹ):
– Khá giống cách cháu xây “căn cứ”, chỉ khác là... bọn cháu không trồng hoa ngoài cửa sổ.
DEAJIN:
– Ha! Bà nhà tao trồng nhiều lắm.
– Có khi gặp rồi, mày cũng phải gọi là thím, lịch sự vào.
---
TẠI NHÀ DEAJIN – 17:30 CHIỀU
Một căn nhà hai tầng mái ngói cổ kính. Cổng sắt đen có hàng dây leo bò quanh. Cửa mở ra là mùi thức ăn đang nấu tỏa ra.
DEAJIN (mở cửa):
– Em ơi! Anh về rồi!
VỢ DEAJIN – TÊN ELLIANA – XUẤT HIỆN TỪ NHÀ BẾP, ĐEO TẠP DỀ
Một người phụ nữ tầm 50, nét dịu dàng, tóc búi cao, tay cầm muôi, gương mặt hiện rõ sự ngạc nhiên khi thấy Deahan.
ELLIANA:
– Trời đất... đây là...?
DEAJIN:
– Cháu trai của anh.
– Deahan Luther Crosswell.
– Con trai của Deagi.
ELLIANA (bước tới, mỉm cười):
– Ôi chào cháu, vậy là... cháu của cô rồi.
– Vào đi, vào đi, nhà hơi bừa chút đừng chê nhé.
DEAHAN (gật đầu, lịch sự):
– Dạ, chào thím.
ELLIANA (cười thích thú):
– Ôi trời, còn biết gọi “thím” cơ đấy!
– Lịch sự giống anh trai của bố cháu thật đấy.
---
TIẾNG BƯỚC CHÂN TRẺ TRUNG TỪ TẦNG TRÊN
Một giọng nữ cất lên:
???:
– Bố! Mẹ!
– Xe Porsche đậu ngoài cổng là của ai vậy?
CÔ GÁI BƯỚC XUỐNG – MÁI TÓC XOĂN NHẸ, ÁNH MẮT KHÁM PHÁ – TÊN LÀ…
DEAJIN:
– À, xuống đây con.
– Đây là Deahan – anh họ con đấy.
CÔ GÁI (đứng lại vài giây, kinh ngạc):
– Gì cơ?
– Anh họ?
DEAHAN (nhìn cô, nhếch môi nhẹ):
– Ừ. Anh là cháu của ba em.
CÔ GÁI (chớp mắt, rồi đưa tay ra bắt):
– Em là Siria Luther Crosswell.
– Năm nay 22, đang học Quan hệ quốc tế ở NYU.
DEAHAN (bắt tay nhẹ):
– Anh là Deahan.
– Không học gì cả, chỉ… vận chuyển hàng hóa thuê.
SIRIA (cười nhẹ):
– Trông anh không giống mấy người bưng đồ.
– Nhìn kiểu... ngầu có tổ chức.
DEAJIN (cắt lời):
– Đủ rồi, mấy đứa ngồi xuống đi.
– Mẹ con đang nấu món gà đút lò với súp nấm đấy.
---
BỮA TỐI – MỘT GIA ĐÌNH KHÁC CỦA DEAHAN
Tiếng cười. Tiếng thìa chạm đĩa.
Một sự bình yên lạ thường – như một phiên bản cuộc đời mà Deahan không thể có, nếu anh không bước vào thế giới của Black Dragon.
---
ELLIANA (gắp đồ ăn cho Deahan):
– Mẹ cháu dạo này sao rồi?
DEAHAN (chậm rãi):
– Vẫn khỏe.
– Dù... lúc nào cũng nhắc cha cháu.
– Nhưng không hề biết sự thật.
DEAJIN (đặt ly rượu xuống, nhìn đăm chiêu):
– Mỗi người giữ một bí mật.
– Chỉ mong... bí mật ấy không nhấn chìm chính họ.
---