---
PHÒNG NGỦ TRÊN LẦU NHÀ DEAJIN – 10:47PM
Elliana đang lau mặt trong phòng tắm, chiếc khăn bông phủ lên cổ. Bên ngoài, Siria – cô con gái vừa rời khỏi cuộc trò chuyện với Deahan, thẫn thờ nằm trên giường, hai chân vắt chéo, iPad mở sáng nhưng không nhấn vào thứ gì. Ánh đèn ngủ màu vàng nhạt rọi vào mắt cô, khiến nỗi tò mò càng thêm sâu.
ELLIANA (bước ra, cởi áo khoác ngoài):
– Con chưa ngủ à?
SIRIA (ngẩng lên):
– Chưa. Mẹ nè… mẹ thấy Deahan…
– Anh ấy có gì đó rất kỳ lạ, nhưng cũng rất... đau.
ELLIANA (ngồi xuống giường):
– Ừ. Mẹ thấy vậy từ lúc gặp nó chiều nay.
– Cái cách nó quan sát mọi thứ, y như thể chờ ai đó đâm sau lưng.
SIRIA (im lặng một lúc rồi thở dài):
– Mẹ có từng nghe… về gia đình bên nội chưa?
– Tức là… gia đình cha ruột của anh ấy?
ELLIANA (gật nhẹ):
– Có nghe một ít, từ ba con, nhưng không rõ lắm.
– Mẹ chỉ biết anh của ba con – Deagi – là một người cực kỳ có tiếng trong một số giới…
– Và ông ấy mất 7 năm trước vì một tai nạn xe hơi.
– Báo chí đăng ầm ầm hồi đó.
SIRIA (xoay người nằm nghiêng):
– Tai nạn… hay ám sát?
ELLIANA (ngập ngừng):
– Ai mà biết chắc được, con.
– Thời đó, có tin đồn nói chiếc xe bị đâm từ bên hông, không phanh, không dấu vết.
– Nhưng báo chí lại bảo đó là “sự cố giao thông”.
SIRIA:
– Mẹ nghĩ… Deahan biết sự thật không?
ELLIANA (nhìn lên trần):
– Nhìn ánh mắt nó lúc nói về cha… mẹ nghĩ có.
– Nhưng nó sẽ không nói đâu.
– Không với ai cả, trừ khi bắt buộc.
---
VÀI GIÂY IM LẶNG
SIRIA (thở dài):
– Mẹ, con thấy bên nhà nội của mình...
– Con biết ít quá.
– Con lớn lên ở New York, biết từng block phố ở đây,
– Nhưng ông Deagi, bà Dolya, cả Kazura...
– Con chưa từng gặp ai cả.
– Con thậm chí không biết chính xác họ sống ra sao.
ELLIANA (xoa tay con gái):
– Đó là vì ba con chưa muốn kể.
– Gia đình nội con… không đơn giản.
– Ba con từng nói: “Càng ít biết thì càng sống lâu.”
SIRIA (mím môi):
– Mẹ… ba và anh Deahan…
– Có đang giấu con chuyện gì không?
ELLIANA (nhìn con gái với ánh mắt buồn):
– Không phải giấu…
– Mà là bảo vệ.
---
SIRIA (khẽ nói như thì thầm):
– Nếu anh ấy... thực sự không chỉ là “người bưng hàng”,
– Vậy anh ấy là ai?
– Và Black Dragon... là gì?
ELLIANA (không trả lời ngay, chỉ vuốt tóc con gái):
– Đôi khi, con không nên đặt câu hỏi.
– Vì khi câu trả lời xuất hiện,
– Con có thể không còn là chính mình nữa.
---
ĐÈN PHÒNG TẮT DẦN – IM LẶNG BAO TRÙM
---