CHAP 322: CẢM NHẬN BÓNG TỐI

---

ĐÊM – KHU RỪNG GIÀ DƯỚI CHÂN NÚI CALIFORNIA

Ánh trăng mờ xuyên qua tán lá dày đặc. Gió thổi lạnh, rừng tối như thể mọi thứ đã chết, chỉ còn tiếng côn trùng kêu rền rĩ.

Karaz quỳ giữa đám cỏ cao, hai mắt bị bịt bằng dải vải đen, tay trần, hơi thở chậm, tập trung cao độ.

Đối diện vài mét, Graz ngồi trên tảng đá, đốt một que củi khô như đang canh lửa trại, nhưng thật ra là canh quái vật.

Graz

– Nghe kỹ đây thằng nhóc.

– Mắt là thứ đầu tiên mày mất trong bóng tối.

– Nhưng thứ khiến mày sống sót là thính giác, khứu giác và cảm giác không khí chuyển động.

Karaz

– Tôi hiểu, sư phụ. Hôm nay là ngày tôi săn thứ không phải con người.

Graz (ném một viên sỏi):

– Còn lâu! Mày sẽ săn đom đóm.

– Nếu mày bắt được chúng bằng tay không trong khi không mở mắt, tao sẽ coi mày đủ tầm để hạ gục bất kỳ tay lính bắn tỉa nào trong đêm.

Karaz (nuốt nước bọt, gật đầu):

– Tôi sẵn sàng.

---

THỜI GIAN TRÔI QUA – 23:40

Gió nhẹ. Không một bóng người. Graz rải năm vật thể sống nhỏ vào bụi cây quanh Karaz:

– Một con đom đóm…

– Một con bướm đêm…

– Một con ếch nhỏ…

– Một miếng thịt giả…

– Và… một con dao găm dính máu khô.

Graz

– Hãy tìm đúng thứ có thể giết người.

– Và nhớ, mày không được phép mở mắt. Chỉ được nghe, ngửi, cảm và tin vào bản thân.

Karaz hít một hơi sâu. Không gian như bị bóp nghẹt lại.

Anh bước thật chậm... chân chạm đất không gây một tiếng động. Tay trái căng ra như một ăng-ten vô hình.

Bỗng một luồng hơi lạnh lướt qua tai phải.

Karaz (thì thầm):

– Cánh bướm... nhưng không đủ nặng.

Anh tiếp tục xoay người, đi nghiêng 45 độ về phía tây nam. Một mùi tanh thoảng lên.

Anh cúi xuống, đưa tay ra — chạm vào lưỡi dao.

Karaz (nhấc dao lên):

– Tôi tìm thấy rồi.

Graz (từ xa, ngửa cổ cười):

– Khá lắm, nhóc!

– Nhưng… làm lại.

– Lần này tao ném dao đi rồi, mày phải xác định vị trí gió đổi chiều, nghe tiếng dao găm rơi trên đất cát... và tìm bằng đầu gối.

Karaz (nhíu mày):

– Tôi tưởng nãy là bài cuối?

Graz

– Tao chưa bao giờ nói vậy, đồ ngu.

– Ở đây, bài cuối chỉ có khi mày chết thôi.

---