---
SÁNG HÔM SAU – 8:00 – GIỮA BIỂN KHƠI CALIFORNIA
Con tàu gỗ nhỏ lướt nhẹ trên làn sóng xám sớm.
Graz đứng ở đầu mũi tàu, tay cầm xâu dây buộc 5 chiếc lon nước rỗng — cột dính nhau bằng một sợi chỉ mảnh như tơ nhện.
Ông nhẹ nhàng thả xuống biển, để mặc dòng nước mang chúng trôi xa dần… xa dần… mỗi chiếc cách nhau một đoạn.
Sóng vỗ đẩy lon lúc chìm lúc nổi, lúc nhô lên rồi đột ngột lặn hẳn khỏi mặt nước.
Graz (quay lại, nheo mắt nhìn Karaz):
– Bài mới.
– Mỗi lon nước... là một quả tim đang dao động.
– Sóng biển chính là nhịp tim.
– Mày muốn giết mục tiêu? Phải giết đúng thời điểm nó hở ngực.
Karaz (nheo mắt nhìn):
– Khoảng cách?
Graz:
– 2,5 cây số.
– Không ngắm bừa. Không có lần thứ hai cho cùng một mục tiêu.
– Bắn trượt một lon… tao vớt nó lên. Không có cơ hội lại.
Karaz (gật nhẹ):
– Tôi hiểu.
---
08:27 – VỊ TRÍ BẮN – GÓC CAO TRÊN MŨI TÀU
Gió thốc mạnh. Biển gầm nhẹ.
Karaz nằm rạp xuống vị trí bắn — súng tỉa hạng nặng đặt lên bệ gỗ chống rung đã được cố định bởi Graz.
Ống ngắm lia qua từng lớp sóng...
Chỉ cần sóng cao lên một chút, lon nước mất hút.
Chỉ cần chậm trễ nửa giây... nó lại trồi ra ở vị trí khác.
Karaz (lẩm bẩm):
– Không có quy luật… không có điểm tựa.
Viên đạn đầu tiên – phụp!
Trượt sóng.
Viên thứ hai –
Bụp! – Trúng nước. Không trúng lon.
Graz (từ xa hét lớn):
– Mày không nghe tao dạy à?!
– Đừng bắn vào mục tiêu — bắn vào thời điểm.
---
08:44 – GIÓ MẠNH THÊM – SÓNG CAO ĐỘT BIẾN
Chiếc lon thứ ba lắc lư dữ dội. Karaz nằm im, mồ hôi rịn trán.
Anh không vội. Không bóp cò.
Tay vẫn đặt trên súng, mắt chờ đợi…
Một khe sóng mở ra.
ĐOÀNG!!
Lon thứ ba… vỡ tung như trái tim nổ toang trong lồng ngực.
Graz (nhếch mép, nhìn qua ống nhòm):
– Một lon.
– Giỏi hơn hôm qua.
---
09:12 – LẠI MỘT LẦN BỎ LỠ – VIÊN ĐẠN TRƯỢT
Graz vớt lon thứ tư lên.
Karaz (đấm nhẹ xuống sàn tàu):
– Khốn kiếp.
Graz (lạnh tanh):
– Hôm nay mày chỉ còn một cơ hội cuối.
Karaz (hít sâu):
– Đưa nó trôi xa thêm đi.
Graz:
– Hả?
Karaz (nhìn thẳng, không chớp):
– Nếu tôi không giết nó ở độ khó cao hơn, thì cái tôi có... chỉ là may mắn.
Graz (cười khinh khích):
– Tao thích cái mồm thách thức của mày, thằng nhãi.
---
09:27 – CHIẾC LON CUỐI – ĐỘ XA 2,7KM – ĐANG XOÁY VÒNG THEO SÓNG
Karaz đặt tay lên cò.
Anh tắt hoàn toàn tiếng ồn trong đầu.
Không tính gió. Không tính tốc độ sóng.
Chỉ còn nhịp thở. Và nhịp nổi của vật thể.
Graz (thì thầm trong miệng):
– Bắn đi, thằng ngu.
ĐOÀNG!!
Tiếng súng vang lên.
Chiếc lon… biến mất hoàn toàn khỏi mặt biển.
Không mảnh vỡ nổi lại.
Karaz (thở ra, nhẹ nhõm):
– Trôi sâu luôn rồi.
Graz (đập tay vào mạn tàu):
– Không.
– Trúng rồi, mày chó hoang.
– Viên đạn mạnh đến mức phá hủy lon ngay dưới sóng.
---