CHAP 328: MÀY LÀ CON TAO, NHƯNG KHÔNG PHẢI LÍ DO MÀY Ở LẠI

---

ĐÊM MUỘN – TRÊN TÀU CÁ NHỎ – BIỂN CALIFORNIA

Sóng lặng. Gió vẫn thốc lạnh như thấu xương.

Graz đang ngồi ở mũi tàu, châm thuốc, đôi mắt nhìn vào khoảng đen vô tận ngoài xa.

Karaz bước lại, tay cầm áo khoác, đứng sau lưng ông.

Im lặng một lúc lâu.

Graz (lạnh lùng, không quay lại):

– Mai mày quay về New York.

– Bài học tới đây là kết thúc rồi.

Karaz (khẽ cau mày):

– Tôi chưa đủ.

– Tôi còn thiếu rất nhiều.

Graz (gằn giọng):

– Tao không hỏi mày có đủ chưa.

– Tao nói: XONG RỒI.

Karaz (gằn lại):

– Tôi không muốn quay lại.

– Tôi muốn ở lại… tiếp tục học.

Graz quay phắt lại, ánh mắt như dao cắt ngang mặt biển.

Ông tiến tới, chỉ tay vào ngực Karaz.

Graz:

– Mày đủ rồi, Karaz.

– Tao dạy mày bắn, mày học.

– Tao dạy mày kiên nhẫn, mày hiểu.

– Tao dạy mày đọc gió, đọc nước, đọc nhịp tim của sự sống, mày cũng nắm.

– Còn cái gì nữa mày đòi tao dạy??

Karaz (im lặng, rồi cúi đầu):

– Tôi không chỉ muốn học để giết người.

Graz:

– Tao cũng không dạy mày để giết người.

– Tao dạy để mày sống sót.

– Và giờ…

– Mày đủ sống sót rồi.

---

Im lặng một lúc. Gió thổi qua như tiếng rên giữa đại dương.

Karaz (khẽ):

– Ông già…

– Tôi không muốn quay về vì… tôi là con ông.

Graz (cười khẩy, quay đi):

– Ờ. Mày là con tao.

– Nhưng cái danh phận chó má đó không cho mày quyền ở lại đây.

– Tao là thầy. Không phải bồ mày.

– Tao dạy – xong – là xong.

Karaz (siết chặt tay):

– Vậy là ông muốn đuổi tôi?

Graz (quay phắt lại):

– Không phải tao đuổi.

– Là con người mày phải bước tiếp.

– Ở lại đây… chỉ là đuổi theo cái ảo giác an toàn.

– Ở lại đây… mày chết mục. Không phải chết vì đạn. Mà chết vì không lớn nổi.

---

Karaz nhìn xuống mặt tàu, ánh mắt đau đớn.

Karaz (nói nhỏ):

– Tôi không muốn quay về… vì tôi biết…

– Về rồi… sẽ phải bắn thật.

– Ở đây, tôi bắn lon. Tôi bắn gió.

– Nhưng quay về… tôi sẽ lại bắn người.

– Tôi sợ... sẽ biến mất bản thân.

---

Graz tiến lại, lần đầu tiên đặt tay lên vai Karaz.

Graz (rít từng chữ):

– Mày sợ mất bản thân?

– Vậy thì biến đi khỏi chiến trường.

– Nhưng nếu mày chọn quay lại, thì đừng sợ nữa.

– Vì bản thân mày… không bao giờ sạch sẽ từ đầu.

Graz (nhấn mạnh):

– Mày là Karaz. Là một kẻ bắn tỉa.

– Là con của tao. Và tao sinh ra mày... không phải để mày co rúm.

---

Karaz (hít sâu, giọng run):

– Vậy…

– Ông thật sự… hết thứ để dạy tôi?

Graz:

– Không. Tao còn nhiều.

– Nhưng mày phải học nó… ở New York.

– Tự học.

– Trên xác người.

---