CHAP 346: VẾT MÁU TRÊN BỜ BIỂN

---

08:07 sáng – Ven biển phía Đông New York

Mặt trời nhẹ nhàng tràn qua bầu trời. Bãi biển yên ả, sóng vỗ nhẹ vào bờ.

Kaiju, Oshina, và Saku – ba gương mặt quen thuộc của Black Dragon – bước chậm rãi trên con đường lát đá dọc theo biển.

Saku giang tay vươn vai:

– Sáng như này mới đúng là đáng sống… sau mấy trận máu me tối mịt.

Kaiju (cười khẩy):

– Lâu lắm rồi tao mới cảm thấy mình… đúng nghĩa là một con người.

Oshina gật gù, hai tay đút túi quần:

– Không có tiếng súng, không có máu, không có tiếng hét… chỉ có sóng và nắng.

Cả ba tiếp tục bước, giày đập lên mặt đường đều đặn.

---

08:19 – Vỉa hè gần trạm nước giải khát

– Khát chưa? – Saku hỏi, nhìn về phía tiệm nước nhỏ bên lề đường.

Kaiju vừa cười vừa lắc đầu:

– Tao uống một bể cũng được.

Saku vẫy tay:

– Đứng đây chờ, tao vô mua. Hai đứa mày đứng đó đừng có đi lung tung đấy.

Saku đi vào cửa hàng. Cửa kính bật kêu “ting” một tiếng nhỏ.

Kaiju và Oshina đứng tựa vào lan can thấp nhìn ra biển. Một buổi sáng bình yên.

Oshina gãi đầu:

– Ê, Kaiju. Nếu mai mốt tụi mình giải nghệ, mày muốn làm gì?

Kaiju (đang ngó sóng biển):

– Làm đầu bếp. Tao vẫn thích mùi của bếp và dao bén.

Oshina định nói gì thêm thì… từ góc đường bên phải, tiếng động cơ xe máy vang lên rõ ràng.

Một chiếc xe máy phân khối lớn màu đen lao tới rất nhanh, hai người ngồi trên đều đội mũ bảo hiểm full-face loại lớn, trùm kín cả mặt, che hoàn toàn danh tính.

Oshina liếc qua. Gió tạt vạt áo xe máy lật lên.

Chiếc xe tăng tốc cực kỳ bất thường, không giảm ga khi đi sát vào lề nơi hai người đang đứng.

Oshina lập tức nhíu mày, trong đầu xuất hiện cảm giác cảnh giác.

Anh kịp thốt lên:

– Kaiju, né…!

Nhưng đã quá muộn.

Chiếc xe lướt ngang, và người ngồi sau – bằng một động tác như đã được luyện tập vô số lần – rút ra một cây gậy bóng chày bằng kim loại, loại được gia cố đặc biệt để không cong khi va chạm mạnh.

Gậy bóng chày được nâng lên ngang tầm đầu…

BỐP!

Một tiếng động khô và sắc như tiếng kim loại va vào tường đá.

Cây gậy quật thẳng vào đầu Kaiju bằng một lực cực mạnh, đánh từ phía bên phải thái dương nghiêng chếch xuống gáy – nơi hộp sọ không có nhiều khả năng chống đỡ.

Kaiju chỉ kịp nghiêng đầu về phía Oshina, mắt trợn lên vì phản xạ – rồi gục xuống như một bao cát vừa bị xì vanh hơi.

Mắt mở trừng. Máu từ thái dương chảy ra thành dòng.

Gậy không cong. Mũ bảo hiểm không rơi. Xe vẫn chạy.

Oshina gào lên:

– MÀY!!

Trong khoảnh khắc, khi chiếc xe lao qua, anh kịp nhìn thấy đôi mắt qua lớp kính.

Ánh mắt ấy – sắc, lạnh và quen thuộc – chính là Jam.

Và người điều khiển chiếc xe – dáng ngồi thẳng lưng, bờ vai quen thuộc, thậm chí là đường cong nơi cổ – chính là Nico.

Chiếc xe biến mất vào con hẻm, để lại tiếng động cơ lùi xa dần và một cơ thể đổ gục giữa nền đường loang máu.

---

08:22 – Saku bước ra, tay cầm ba chai nước

– Này, tụi mày – xong chưa…?

Anh sững sờ.

Kaiju nằm dưới đất, đầu máu đọng thành vũng.

Oshina đang quỳ bên cạnh, tay run run lay người Kaiju.

– Kaiju! Mày tỉnh dậy đi! – Oshina hét lên, mặt trắng bệch.

Saku chạy tới, vứt cả nước xuống đất.

– Chuyện gì xảy ra?!

– Là Jam và Nico… tụi nó… tụi nó đánh lén!

Oshina cởi áo mình, cố gắng ép vào vết thương trên đầu Kaiju để cầm máu.

Tay dính đầy máu. Kaiju… không có phản ứng.

---

08:35 – Trên đường đến bệnh viện

Saku cõng Kaiju trên lưng, còn Oshina liên tục gào vào điện thoại:

– Xe cấp cứu đâu rồi?! ĐÂY LÀ TRƯỜNG HỢP NGHIÊM TRỌNG!

Kaiju không nói, không rên, cả cơ thể lạnh dần đi. Mắt vẫn mở, ánh nhìn rỗng.

Oshina ghé vào tai Kaiju, giọng run:

– Đừng ngủ, mày nghe tao không?

– Còn chưa nấu món mì cay cấp độ 100 của mày mà…

---

08:58 – Cổng bệnh viện

Nhân viên y tế chạy tới. Họ tiếp nhận cơ thể Kaiju, đưa lên cáng.

Một phút sau… cánh cửa phòng cấp cứu đóng sầm lại.

Oshina và Saku đứng đó. Gió biển vẫn còn mằn mặn quanh khóe mắt.

---

09:21 – Đèn cấp cứu tắt

Bác sĩ bước ra. Khuôn mặt lạnh tanh và tiếc nuối.

– Xin lỗi.

– Bệnh nhân Kaiju đã… tắt thở trước khi nhập viện.

– Vết thương quá nặng ở vùng sọ não. Máu chảy nội. Không thể cứu.

---

Tĩnh lặng. Một lần nữa… cái chết lại chạm tới Black Dragon.

---