Chap 363: Tạm Biệt New York

---

Sân bay quốc tế JFK – 04:20 sáng

Trời chưa sáng hẳn. Một lớp sương mỏng phủ lên bãi đỗ xe và các hàng đèn đường.

Không gian mờ ảo, lạnh và yên tĩnh.

Chiếc SUV đen từ từ dừng lại trước sảnh khởi hành quốc tế.

Cửa xe bật mở.

Deahan là người đầu tiên bước xuống, sau đó là Saku, Kawashina, Benkey, Oshina và Karaz.

Không ai nói gì. Chỉ có tiếng bước chân nặng nề trên nền bê tông.

Saku (ôm hai hũ cốt trong tay, nhẹ giọng):

– Tụi tao về nhà rồi…

– Kaiju, Rinno…

Anh vuốt nhẹ tay qua bọc vải đen. Mắt không hề rơi lệ – nhưng tim thì nặng trĩu.

Benkey (kéo vali, nhìn quanh):

– Từng ngõ ngách của thành phố này…

– Chỗ nào cũng có máu tụi mình.

Kawashina:

– Cả máu của thù… lẫn máu của bạn.

Oshina (giọng khàn):

– Vậy thì đi thôi.

– Mày mà còn đứng đây lâu nữa… tao gục mất.

Deahan (quay lại nhìn thành phố lần cuối):

– New York…

– Cảm ơn vì tất cả.

– Và cũng…

– Biến mẹ mày đi.

Karaz (bật cười khẽ):

– Mày chia tay kiểu chất phết đấy, thủ lĩnh cũ.

---

Cả nhóm bước vào bên trong sảnh sân bay.

Qua lớp kính lớn phía sau, New York vẫn im lặng như thể chưa từng xảy ra bất cứ điều gì.

Nhưng chỉ những người này… mới hiểu:

Một đế chế đã sụp.

Một kỷ nguyên đã khép.

Và một tình anh em đã vĩnh viễn mất đi một mảnh.

---

Loa sân bay vang lên:

“Chuyến bay AA192 đến London chuẩn bị mở cửa lên máy bay tại cổng số 19.”

Deahan:

– Đi thôi…

– London đang chờ chúng ta.

---

Cả nhóm đi về phía cổng.

Từng bước… từng người…

Mang theo cả nỗi đau.

Và cả lời thề: sẽ không bao giờ quên những cái tên đã ngã xuống.

---