Chương 4: Khiên Băng và Ánh Sáng Bảo Hộ

Sau những lời khích lệ và chỉ dẫn của Elara, cùng với sự quyết tâm mới nhen nhóm khi thấy những dấu hiệu phát triển lạ trên lưng Shin, Aoi bước vào buổi tập luyện tiếp theo với một tâm thế khác hẳn. Sự nôn nóng dường như đã được thay thế bằng một sự tập trung cao độ hơn.

Cô bé ngồi xuống bên vũng nước mà hôm trước mình đã vô tình làm đóng băng. Lần này, Aoi không cố gắng tạo ra một khối cầu băng hay một mạng lưới phức tạp ngay lập tức. Cô nhắm mắt, hít thở thật sâu, cố gắng cảm nhận dòng chảy Ma Lực Băng Hệ trong cơ thể, cảm nhận sự mát lạnh tinh khiết của nó. Rồi, cô từ từ mở mắt, lòng bàn tay hướng về phía mặt nước. Một lớp băng mỏng bắt đầu hình thành, không phải là một khối đặc ngầu đục như lần trước, mà là một bề mặt băng trong suốt, phẳng lặng. Aoi tiếp tục duy trì Ma Lực, và lớp băng từ từ dày lên, các tinh thể băng liên kết với nhau một cách có trật tự. Cô bé thử dùng một ngón tay gõ nhẹ lên bề mặt – nó rắn chắc một cách đáng ngạc nhiên.

"Tốt lắm, Aoi," Elara đứng gần đó quan sát, khẽ gật đầu. "Cháu đã tìm thấy sự bình tĩnh cần thiết. Giờ hãy thử điều khiển nó theo một hình dạng khác xem sao. Không cần quá phức tạp, chỉ cần sự ổn định."

Aoi gật đầu. Cô bé hình dung ra một chiếc khiên tròn nhỏ. Luồng khí lạnh từ tay cô bắt đầu tụ lại, lớp băng trên mặt nước tan ra rồi lại kết tinh thành một hình tròn, từ từ nhô lên. Chiếc khiên băng ban đầu còn hơi méo mó, nhưng Aoi kiên nhẫn điều chỉnh dòng Ma Lực, và dần dần, nó trở nên tròn trịa và vững chắc hơn. Cô bé thử dùng một cành cây nhỏ chọc vào – chiếc khiên không hề suy suyển.

Elara bước tới, nhặt một hòn đá cuội cỡ nắm tay rồi thả nhẹ lên chiếc khiên băng Aoi đang duy trì. Hòn đá nảy lên rồi rơi xuống đất. "Rất tốt! Lớp băng này của cháu... nó có một sự vững chắc đặc biệt đấy, Aoi à. Có lẽ cháu có năng khiếu trong việc tạo ra những kết cấu phòng thủ. Hãy thử tập trung vào việc tạo ra những lá chắn xem sao, không chỉ cho bản thân, mà còn để bảo vệ những thứ khác nữa."

Lời nói của Elara như mở ra một hướng mới cho Aoi. Bảo vệ? Đúng rồi, cô luôn muốn bảo vệ Hikari, bảo vệ Shin. Nếu Băng Ma Pháp của cô có thể làm được điều đó một cách hiệu quả, thì còn gì tốt hơn?

Trong khi Aoi khám phá ra tiềm năng mới của mình, Hikari cũng đang có những bước tiến riêng. Elara hướng dẫn cô bé không chỉ dùng Quang Ma Pháp để chữa trị cho cây cỏ, mà còn thử tạo ra một "vùng ánh sáng bảo hộ" – một quả cầu ánh sáng mờ ảo bao bọc lấy một vật thể mỏng manh (Elara dùng một chiếc lông vũ làm ví dụ), cố gắng giữ cho nó không bị tác động bởi những cơn gió nhẹ hoặc những cú chạm khẽ.

"Ánh sáng của cháu không chỉ mang lại sự sống," Elara giải thích, "nó còn có thể tạo ra một sự che chở, một lớp bảo vệ tinh thần và năng lượng. Hãy cảm nhận sự bền bỉ trong từng tia sáng, Hikari."

Hikari kiên nhẫn luyện tập. Quả cầu ánh sáng của cô bé ban đầu còn rất yếu ớt, dễ dàng bị gió thổi tan, nhưng dần dần, nó trở nên ổn định hơn, màu sắc cũng đặc lại, tạo cảm giác vững chãi hơn.

Shin và Liam lại tìm đến nhau. Shin giờ đây đã coi Liam như một người bạn chơi đùa. Những ụ nhỏ trên lưng Shin dường như cũng nhú cao hơn một chút, cứng hơn khi chạm vào. Liam tò mò hỏi: "Aoi, Hikari, Shin có phải là một loại Ma Thú đặc biệt không? Bà tớ kể trong rừng có nhiều Ma Thú lắm, nhưng chưa con nào trông giống Shin cả."

Aoi và Hikari nhìn nhau. "Ừm... Shin là bạn của bọn tớ, một người bạn rất đặc biệt," Hikari khẽ đáp, cố gắng không tiết lộ quá nhiều.

Liam gật gù, rồi cậu bé mạnh dạn hơn: "Hai cậu có 'phép thuật' đúng không? Giống như trong mấy câu chuyện cổ ấy! Cho tớ xem một chút được không?"

Aoi hơi cau mày, nhưng Hikari đã nhanh trí. Cô bé mỉm cười, xòe bàn tay ra, một đốm sáng nhỏ như con đom đóm nhảy múa trên đầu ngón tay cô. "Chỉ một chút xíu thôi nhé." Liam tròn xoe mắt thích thú. Aoi thấy vậy cũng nghịch ngợm, cô bé khẽ búng tay, một bông hoa tuyết nhỏ xíu, tinh xảo hiện ra rồi nhanh chóng tan thành nước. Liam vỗ tay reo hò.

Elara quan sát tất cả từ xa, một nụ cười hiền hậu trên môi. Bà thấy được sự tiến bộ, sự hồn nhiên, và cả những tiềm năng to lớn đang dần hé lộ. Buổi chiều, bà gọi cả ba lại.

"Các cháu đã làm rất tốt," bà nói. "Việc kiểm soát Ma Pháp không chỉ là tạo ra những thứ lớn lao, mà còn là sự tinh tế trong những điều nhỏ nhặt, và khả năng bảo vệ những gì quan trọng. Ngày mai, ta muốn các cháu cùng nhau vào khu rừng phía Tây của làng, một nơi khá an toàn. Ở đó có ba loại rêu phát quang đặc biệt, chúng chỉ hiện rõ ánh sáng của mình vào lúc chạng vạng tối, hoặc khi có một loại năng lượng nhất định tác động. Ta muốn các cháu tìm đủ ba loại đó mang về đây. Nhiệm vụ này sẽ cần sự quan sát cẩn thận của Hikari, sự khéo léo của Aoi, và có thể cả những giác quan đặc biệt của Shin nữa."

Một nhiệm vụ mới, một thử thách đòi hỏi sự phối hợp. Aoi và Hikari nhìn nhau, trong mắt ánh lên sự háo hức. Những bài học ở Eldoria đang dần trở nên thú vị hơn.