Nhiệm vụ tìm rêu phát quang đã thành công tốt đẹp. Aoi, Hikari và Shin trở về lều của Elara với niềm vui và sự tự hào khi đã có thể phối hợp ăn ý, vận dụng những gì học được. Elara khen ngợi sự tiến bộ của cả ba, đặc biệt là khả năng kiểm soát Ma Pháp ngày càng tốt hơn của Aoi và Hikari, cũng như sự lanh lợi của Shin.
Nhưng niềm vui chưa kéo dài được bao lâu thì một sự kiện bất ngờ đã xảy đến, làm thay đổi hoàn toàn quỹ đạo tương lai của ba người bạn nhỏ.
Sáng hôm sau, khi Elara đang hướng dẫn Hikari cách phân loại và sơ chế các loại rêu phát quang vừa tìm được, còn Aoi thì đang cố gắng duy trì một lớp sương băng mỏng quanh một bình nước để giữ lạnh theo yêu cầu của Elara, một tốp người ngựa ăn mặc sang trọng và mang theo khí thế khác thường tiến vào làng Eldoria. Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên với dáng vẻ uy nghi, mặc bộ giáp nhẹ tinh xảo có huy hiệu hình sư tử vàng trên nền xanh thẫm – huy hiệu của Đế Chế Aethelgard, một cường quốc hùng mạnh nhất được biết đến ở lục địa này, vượt xa Vương quốc Sylvandell nhỏ bé nơi họ đang ở.
Dân làng Eldoria xôn xao. Elara bước ra, theo sau là Aoi, Hikari và Shin cũng tò mò ló đầu nhìn.
Người đàn ông uy nghi kia, sau khi được Finn (chàng thợ săn trẻ) giới thiệu là Sứ giả đặc biệt của Lãnh chúa Regulus – một trong những nhân vật quyền lực nhất của Đế Chế Aethelgard – đã đi thẳng vào vấn đề.
"Thưa bà Elara," vị Sứ giả nói, giọng ông ta không hề trịnh thượng nhưng vẫn toát lên uy quyền. "Chúng tôi đến đây theo lệnh của Lãnh chúa Regulus, sau khi nhận được tin báo từ người của cô Hana ở Cô nhi viện Ánh Sao. Lãnh chúa rất quan tâm đến những tài năng đặc biệt, và ngài ấy đã nghe nói về một cô bé có khả năng điều khiển Băng Ma Pháp một cách ấn tượng, cùng với một sinh vật đồng hành phi thường." Ánh mắt vị Sứ giả hướng thẳng về phía Aoi và Shin đang đứng sau Elara.
Ông ta tiếp tục: "Lãnh chúa Regulus muốn ngỏ lời mời cô bé Aoi, cùng với sinh vật đồng hành của mình là Shin, đến lãnh địa của ngài ở kinh đô Đế Chế Aethelgard. Ở đó, Aoi sẽ nhận được sự giáo dục và huấn luyện tốt nhất từ những bậc thầy Ma Pháp hàng đầu, và Shin cũng sẽ có điều kiện phát triển toàn diện tiềm năng của một sinh vật huyền bí. Đây là một cơ hội ngàn vàng mà không phải ai cũng có được."
Lời đề nghị bất ngờ khiến Aoi và Hikari sững sờ. Đế Chế Aethelgard? Lãnh chúa quyền lực nhất? Đó là những khái niệm quá xa vời và to lớn so với thế giới nhỏ bé mà các em từng biết.
Vị Sứ giả liếc nhìn Hikari, người đang đứng cạnh Aoi, tay nắm chặt lấy tay bạn mình. "Lãnh chúa cũng nghe nói về một cô bé khác có Quang Ma Pháp đặc biệt. Nếu muốn, Hikari cũng có thể đi cùng đến Đế Chế. Ở đó cũng có những người có thể hướng dẫn cháu phát triển năng lực của mình, có thể phục vụ trong các đền thờ Ánh Sáng hoặc các viện y dược."
Một sự im lặng bao trùm. Aoi nhìn Hikari, rồi nhìn Shin, lòng cô bé rối bời. Đến một Đế Chế hùng mạnh, được những bậc thầy hàng đầu dạy dỗ, đó là một viễn cảnh đầy hứa hẹn cho sức mạnh của cô và tương lai của Shin. Nhưng còn Hikari? Còn Elara và làng Eldoria, nơi vừa mang lại cho chúng cảm giác bình yên?
Hikari là người lên tiếng trước, giọng cô bé vẫn còn chút run rẩy nhưng ánh mắt lại rất kiên định. "Thưa ngài Sứ giả, cháu... cháu rất cảm ơn lời mời của Lãnh chúa Regulus. Nhưng..." Cô bé nhìn sang Elara với ánh mắt trìu mến. "Cháu nghĩ con đường của cháu là ở lại đây, với cô Elara. Cháu muốn học hỏi thêm về thảo dược, về cách dùng Quang Ma Pháp để chữa trị cho mọi người, giống như cô Elara đang làm. Cháu cảm thấy đó mới thực sự là điều cháu muốn."
Aoi ngạc nhiên nhìn bạn. "Hikari, cậu..."
Hikari nắm chặt tay Aoi hơn. "Tớ nghĩ Băng Ma Pháp của cậu và sức mạnh của Shin cần một nơi như Đế Chế Aethelgard để phát triển đến mức tối đa, Aoi à. Cậu xứng đáng với cơ hội đó. Còn tớ... tớ tìm thấy niềm vui và ý nghĩa khi ở đây, giúp đỡ mọi người bằng ánh sáng của mình. Chúng ta sẽ đi trên những con đường khác nhau, nhưng chúng ta vẫn mãi là bạn, phải không?" Nước mắt bắt đầu lăn dài trên má Hikari.
Aoi cũng cảm thấy sống mũi cay cay. Cô hiểu bạn mình. Hikari luôn như vậy, dịu dàng, nhân hậu và luôn biết mình muốn gì. "Dĩ nhiên rồi, Hikari. Mãi mãi là bạn."
Elara bước tới, đặt tay lên vai hai cô bé. "Ta tôn trọng quyết định của các cháu. Hikari, nếu cháu muốn ở lại, ta rất sẵn lòng dạy cho cháu tất cả những gì ta biết. Còn Aoi và Shin," bà nhìn sang vị Sứ giả, "xin ngài cho chúng tôi một chút thời gian để chuẩn bị."
Vị Sứ giả gật đầu. "Dĩ nhiên rồi, thưa bà. Chúng tôi sẽ đợi ở đầu làng. Xin hãy nhanh chóng, hành trình đến kinh đô rất dài."
Cuộc chia tay diễn ra trong sự bịn rịn. Elara chuẩn bị cho Aoi một túi lớn đầy những loại thảo dược quý và một vài cuốn sách cũ ghi chép về Ma Pháp cơ bản mà bà cất giữ. Liam cũng chạy đến, mắt đỏ hoe, tặng cho Shin một sợi dây chuyền nhỏ làm từ những viên đá cuội lấp lánh mà cậu bé tự tay xâu lại.
Aoi ôm chặt lấy Hikari và Elara. "Con sẽ không bao giờ quên hai người."
"Hãy mạnh mẽ và cẩn thận nhé, Aoi," Elara dặn dò. "Và hãy nhớ, dù ở đâu, trái tim nhân hậu và sự kiểm soát mới là sức mạnh thực sự."
Hikari khóc nấc: "Cậu phải viết thư cho tớ đấy, Aoi! Và chăm sóc Shin thật tốt!"
Shin cũng dụi đầu vào Hikari và Elara, phát ra những tiếng kêu khẽ khàng, buồn bã.
Rồi Aoi và Shin cũng phải bước đi, theo chân đoàn người của Sứ giả Lãnh chúa Regulus, rời khỏi làng Eldoria. Cô bé ngoái lại nhìn Hikari và Elara đang đứng vẫy tay ở cổng làng, hình ảnh họ nhỏ dần rồi khuất sau những rặng cây. Một cảm giác mất mát lớn lao xen lẫn chút phấn khích mơ hồ về tương lai đang chờ đón xâm chiếm lấy Aoi. Con đường phía trước sẽ đầy rẫy những điều chưa biết, ở một Đế Chế hùng mạnh và xa lạ.
Hikari đứng đó, nhìn theo cho đến khi bóng Aoi và Shin hoàn toàn biến mất. Nước mắt vẫn còn chảy, nhưng trong ánh mắt cô bé ánh lên một sự quyết tâm mới. Cô sẽ ở lại, học hỏi, và dùng ánh sáng của mình để giúp đỡ mọi người, theo con đường mà trái tim cô đã chọn.
Ba người bạn, ba ngã rẽ. Từ đây, mỗi người sẽ bước trên một con đường riêng, mang theo những kỷ niệm đã qua và hướng về một tương lai còn ẩn chứa bao thử thách cùng những khám phá mới đang chờ đợi ở phía trước.