Chương 8: Trách Nhiệm Nơi Biên Giới Rừng

Ba năm trôi qua ở làng Eldoria tựa như một giấc mơ dài. Hikari giờ đây đã là một thiếu nữ mười ba tuổi, không còn là cô bé rụt rè ngày nào. Mái tóc xanh lam óng ả giờ đã dài chấm eo, thường được tết gọn gàng. Đôi mắt vàng vẫn giữ nguyên vẻ dịu dàng, nhưng thêm vào đó là sự sâu sắc, trầm tĩnh và một tia cương nghị ẩn giấu. Dưới sự chỉ dạy tận tình của Elara, cùng với nỗ lực không ngừng của bản thân, Hikari đã có những bước tiến vượt bậc.

Quang Ma Pháp của cô không chỉ đơn thuần là ánh sáng chữa lành những vết thương nhỏ hay làm cây cỏ tươi tốt. Giờ đây, Hikari có thể tạo ra những luồng ánh sáng tinh khiết với khả năng thanh tẩy mạnh mẽ, hoặc tập trung năng lượng để hỗ trợ những ca bệnh phức tạp hơn mà Elara giao phó. Nhưng đáng kể nhất chính là kỹ năng tạo Kết Giới Ánh Sáng. Từ những chiếc khiên nhỏ bé, run rẩy ban đầu, Hikari đã có thể dệt nên những vòm ánh sáng, những bức tường quang năng vững chãi, lấp lánh những hoa văn phức tạp do chính cô sáng tạo ra. Chúng không cứng rắn như băng của Aoi trong ký ức, nhưng lại có khả năng đặc biệt trong việc khuếch tán và vô hiệu hóa một số loại năng lượng tiêu cực. Linh Áp Hạng C của cô được kiểm soát ngày một tốt hơn, và cô cũng dần cảm nhận rõ hơn dòng Khí lực mỏng manh nhưng bền bỉ đang lưu chuyển trong cơ thể mình, giúp cô tăng cường sự tập trung và sức bền khi vận dụng Ma Pháp.

Hikari đã trở thành một phần không thể thiếu của Eldoria, là "cô bé ánh sáng" mà dân làng yêu mến và tin tưởng, là cánh tay phải đắc lực của Elara. Dù vậy, trong những đêm yên tĩnh, khi nhìn lên bầu trời đầy sao, nỗi nhớ Aoi và Shin vẫn thường trực trong lòng cô. Những lá thư từ Đế Chế Aethelgard đến ngày một thưa thớt, nội dung cũng ngắn gọn hơn, chỉ biết rằng Aoi và Shin vẫn ổn và đang trải qua quá trình huấn luyện vô cùng khắc nghiệt.

Một buổi chiều muộn, khi mặt trời đã bắt đầu khuất sau những rặng núi phía Tây, không khí yên bình của Eldoria chợt bị phá vỡ. Anh Finn, chàng thợ săn trẻ, cùng vài người đàn ông trong làng hớt hải chạy về, một người trong số họ bị thương ở chân, mặt mày tái mét.

"Elara! Hikari!" Finn gọi lớn khi vừa đến cửa lều của bà. "Có chuyện rồi! Nhóm của bác Tomas đi vào Hẻm Sương Mù lấy gỗ từ sáng sớm mà giờ vẫn chưa thấy về. Người này là Torvin, anh ấy cố gắng quay lại báo tin, nói rằng trong hẻm núi có một thứ gì đó rất lạ, một loại sương mù dày đặc khiến người ta mất phương hướng và cảm thấy kiệt sức."

Hẻm Sương Mù là một khe núi hẹp nằm ở biên giới phía Bắc của khu rừng bao quanh Eldoria. Nơi đó thường ngày khá an toàn, dân làng vẫn hay vào lấy gỗ hoặc một vài loại nấm hiếm.

Elara vội vàng xem xét vết thương cho Torvin. Đó không phải là vết thương do thú dữ tấn công, mà giống như bị trầy xước do va đập mạnh, và cơ thể anh ta rất yếu, tinh thần hoảng loạn. "Sương mù làm ta không thấy đường," Torvin lắp bắp, "rồi... rồi ta thấy những bóng đen lởn vởn... đầu óc quay cuồng..."

Dân làng bắt đầu xôn xao lo lắng. Trưởng làng, một người đàn ông lớn tuổi tên Marcus, cũng có mặt, vẻ mặt đầy ưu tư. "Trời sắp tối rồi, việc vào Hẻm Sương Mù lúc này rất nguy hiểm. Nhưng chúng ta không thể bỏ mặc những người còn lại."

Hikari đứng bên cạnh Elara, lòng cô như lửa đốt. Cô biết Hẻm Sương Mù, cô đã từng theo Elara vào đó vài lần để hái thuốc. Nếu đó là một loại sương mù gây ảo giác hoặc suy yếu, Quang Ma Pháp của cô có thể sẽ hữu ích.

"Thưa trưởng làng Marcus, thưa cô Elara," Hikari bất ngờ lên tiếng, giọng cô trong trẻo và vững vàng. "Xin hãy cho phép con đi cùng anh Finn và một nhóm nhỏ vào Hẻm Sương Mù. Con có thể tạo ra Kết Giới Ánh Sáng để bảo vệ mọi người khỏi sương mù, và ánh sáng của con cũng có thể giúp soi đường, xua tan những thứ tà dị."

Mọi người đều ngạc nhiên nhìn Hikari. Dù biết cô bé có khả năng đặc biệt, nhưng cô mới chỉ mười ba tuổi. Trưởng làng Marcus cau mày: "Hikari, đây không phải chuyện đùa. Nơi đó có thể rất nguy hiểm."

Elara nhìn Hikari, rồi bà quay sang trưởng làng. "Thưa ngài Marcus, tôi tin Hikari. Con bé không chỉ có sức mạnh mà còn có sự cẩn trọng và trí tuệ. Kết giới ánh sáng của nó rất đặc biệt. Hãy để con bé thử. Có lẽ, chính những khả năng của Hikari lại là chìa khóa để giải quyết vấn đề này." Bà nhìn Finn. "Finn, cháu sẽ đi cùng Hikari chứ? Hãy bảo vệ con bé."

Finn, người đã nhiều lần chứng kiến khả năng của Hikari, gật đầu dứt khoát. "Cháu sẽ đi, thưa cô Elara. Cháu tin Hikari."

Cuối cùng, trưởng làng Marcus cũng đồng ý, nhưng với điều kiện họ phải hết sức cẩn thận và quay về ngay nếu tình hình quá nguy hiểm. Một nhóm nhỏ gồm Hikari, Finn và hai thanh niên khỏe mạnh khác trong làng nhanh chóng chuẩn bị đuốc, dây thừng và một ít dược liệu cầm máu Elara đưa.

Khi họ tiến vào Hẻm Sương Mù, màn đêm cũng vừa buông xuống. Đúng như lời Torvin nói, một lớp sương mù trắng đục, lạnh lẽo và có mùi hơi tanh nồng bao phủ khắp nơi, tầm nhìn giảm xuống chỉ còn vài bước chân. Tiếng côn trùng im bặt, chỉ còn tiếng gió rít qua kẽ đá nghe rờn rợn.

"Hikari, làm đi!" Finn nói, tay nắm chặt cây giáo gỗ.

Hikari hít một hơi thật sâu, tập trung Ma Lực. Hai bàn tay cô từ từ đưa ra, những sợi ánh sáng vàng kim tinh khiết bắt đầu tuôn chảy, đan xen vào nhau. Một vầng hào quang hình mái vòm từ từ mở rộng, bao bọc lấy cả bốn người. Lớp sương mù dày đặc khi chạm vào kết giới ánh sáng của Hikari dường như bị đẩy lùi ra một chút, không khí bên trong cũng trở nên dễ thở hơn.

"Tuyệt quá, Hikari!" một thanh niên reo lên khe khẽ.

"Đi thôi, chúng ta phải tìm ra họ," Hikari nói, ánh mắt cô ánh lên sự quyết tâm. Dưới ánh sáng rực rỡ nhưng dịu mắt của kết giới do chính mình tạo ra, cô cảm thấy một trách nhiệm lớn lao đang đặt lên vai. Đây là lần đầu tiên cô thực sự dùng sức mạnh của mình cho một nhiệm vụ quan trọng như vậy ở biên giới khu rừng này.