Chương 12: Valkyrie và Cỗ Máy Chiến Tranh

Vùng đồng bằng trù phú phía nam của Vương quốc Sylvandell, nơi những cánh đồng lúa mì vàng óng trải dài đến tận chân trời, giờ đây đã biến thành một cơn ác mộng của đất và đá. Sự yên bình của một buổi chiều nắng đẹp đã bị xé toạc bởi một sự rung chuyển không báo trước.

Mặt đất, vốn mềm mại và màu mỡ, bắt đầu nứt ra. Không phải là những vết nứt khô cằn của hạn hán, mà là những khe nứt sâu hoắm, như thể mặt đất đang tự mình mở ra những cái miệng khổng lồ. Từ bên trong những cái miệng đó, chúng từ từ trồi lên.

Hàng trăm, rồi hàng ngàn sinh vật được tạo nên từ chính đất mẹ. Chúng có hình dạng thô kệch của người và thú, cơ thể là sự kết hợp của đất sét, đá cuội và những rễ cây cổ thụ xoắn xuýt như những đường gân. Đôi mắt chúng, nếu có thể gọi là mắt, chỉ là những hốc tối trống rỗng. Chúng là Golem Đất, một chủng loài sinh vật cổ xưa dựa trên silic, được đánh thức bởi một lý do không rõ.

Chúng di chuyển một cách nặng nề nhưng không thể ngăn cản. Đội quân phòng thủ địa phương, dù đã dũng cảm chiến đấu, nhưng vũ khí của họ gần như vô dụng. Những mũi tên cắm vào cơ thể đất đá của lũ Golem chỉ như những cây tăm gãy vụn. Những nhát kiếm của các hiệp sĩ Hạng B chỉ tạo ra những tia lửa và những vết xước nông. Ngược lại, một cú đấm của một con Golem Hạng A đã dễ dàng làm sụp đổ một tháp canh bằng đá.

Lực lượng phòng thủ nhanh chóng bị áp đảo. Sự tuyệt vọng bắt đầu lan tỏa.

Và rồi, ở trung tâm của đội quân đất đá đó, một thực thể còn vĩ đại hơn bắt đầu trỗi dậy. Mặt đất nứt ra thành một cái hố khổng lồ, và một bàn tay bằng đá hoa cương to bằng cả một ngôi nhà từ từ vươn lên, rồi đến cả một thân hình. Một con Trùm Golem Khổng Lồ cao gần ba mươi mét, đứng sừng sững giữa chiến trường. Trên cơ thể nó là những đường vân năng lượng màu hổ phách, phát sáng một cách nhịp nhàng như những mạch máu của trái đất. Nó không làm gì cả, chỉ đứng đó, im lặng quan sát đội quân của mình tàn phá mọi thứ, tỏa ra một uy áp vật lý thuần túy khiến không khí xung quanh trở nên đặc quánh.

Ngay khi niềm hy vọng của những người lính sắp bị dập tắt hoàn toàn, bầu trời phía trên họ đột nhiên gợn sóng.

Một ma pháp trận khổng lồ với những ký tự cổ ngữ màu xanh lam phức tạp hiện ra, xoay tròn với một tốc độ chóng mặt. Nó mở ra một cánh cổng không gian hình tròn. Từ bên trong, hàng trăm bóng người lao ra, không phải một cách hỗn loạn, mà đáp xuống mặt đất trong những đội hình đã được sắp xếp một cách hoàn hảo, tạo thành một tuyến phòng thủ mới giữa đội quân Golem và những ngôi làng đang gặp nguy hiểm.

Thế lực của Thủ Lĩnh Julian Valerius đã đến.

Trên một ngọn đồi cách đó không xa, một bệ đá bay lơ lửng, được bao bọc bởi một kết giới trong suốt. Julian đứng trên đó, hai tay chắp sau lưng, đôi mắt xanh lục của anh ta lạnh lùng quét qua toàn bộ chiến trường. Anh ta không nhìn vào con Trùm Golem, mà nhìn vào sự phân bố của những Golem con, phân tích đội hình và những điểm yếu trong bước tiến của chúng. Bên cạnh anh, các pháp sư liên lạc bắt đầu truyền đi những mệnh lệnh đầu tiên.

"Đội hình phòng thủ Alpha, chỉ huy Grak, lập tức dựng khiên chắn ở tuyến đầu! Không cần tấn công, chỉ cần cầm chân chúng!"

"Đội pháp sư Cryo, các người là chủ lực. Tôi muốn mặt đất dưới chân chúng biến thành một sân băng. Làm chậm bước tiến, giảm sự ổn định của chúng!"

"Đội chiến binh Beta, mục tiêu của các người là những Golem Hạng A. Chờ tín hiệu từ đội Cryo, tấn công vào các khớp nối và chân của những Golem đã bị đóng băng. Đừng đối đầu trực diện!"

"Đội cung thủ Delta, yểm trợ từ xa. Hạ gục những con Golem nhỏ hơn đang cố gắng phá vỡ đội hình của chúng ta!"

Mệnh lệnh của Julian ngắn gọn, chính xác, và cỗ máy chiến tranh của anh ta bắt đầu vận hành. Các thành viên trong hội của anh ta là những người lính chuyên nghiệp, được huấn luyện để phối hợp một cách hoàn hảo.

Các pháp sư Băng Hệ Hạng A đồng loạt thi triển phép thuật. Một luồng khí lạnh lan tỏa, biến mặt đất bùn lầy của đồng ruộng thành một sân băng trơn trượt và giòn tan. Những con Golem Đất, vốn đã chậm chạp, giờ đây càng thêm lúng túng, bước đi của chúng mất đi sự vững chãi. Tận dụng cơ hội đó, các chiến binh Hạng B với búa tạ và chùy lớn gầm lên, lao vào đập phá các khớp gối đã trở nên giòn hơn vì băng giá. Hàng loạt Golem con ngã gục. Từ trên cao, những mũi tên được cường hóa ma pháp bay xuống như mưa, chính xác găm vào những điểm yếu mà các chiến binh đã tạo ra.

Trận chiến diễn ra một cách có phương pháp. Đội quân của Julian, với chiến thuật hợp lý, đang từ từ tháo dỡ đội quân Golem con một cách hiệu quả.

Lúc này, con Trùm Golem ở trung tâm dường như mới thực sự nổi giận. Nó nhận ra rằng đội quân của nó đang bị một bộ não thông minh điều khiển và khắc chế. Con mắt hổ phách khổng lồ của nó hướng về phía ngọn đồi nơi Julian đang đứng. Nó gầm lên một tiếng làm rung chuyển cả mặt đất, rồi nhấc cánh tay khổng lồ của mình lên, chuẩn bị tung một cú đấm có thể san phẳng cả ngọn đồi đó.

Nhưng trước khi nó kịp ra tay, một vệt sáng màu bạc đã xuất hiện ngay trước mặt nó.

Seraphina "Valkyrie" Icarus lơ lửng trên không, mái tóc bạch kim của cô tung bay trong luồng gió do chính uy áp của con Golem tạo ra. Cô đứng một mình, nhỏ bé trước kẻ thù khổng lồ, nhưng khí thế của cô không hề thua kém.

"Đối thủ của ngươi là ta," cô nói, giọng lạnh như băng.

Trùm Golem chuyển mục tiêu. Cú đấm khổng lồ của nó giáng thẳng xuống vị trí của Seraphina. Cú đấm chậm, nhưng mang theo một sức nặng có thể nghiền nát cả một ngọn đồi.

Seraphina biến mất.

Cô như một cơn gió, một vũ điệu của sự chết chóc. Cô lướt qua cú đấm khổng lồ một cách dễ dàng. Thanh kiếm trong tay cô rực sáng năng lượng Phong Ma Pháp. Cô xuất hiện bên cạnh cánh tay của con Golem, tung ra hàng chục nhát chém liên tiếp vào cùng một khớp nối ở khuỷu tay với tốc độ của một ảo ảnh.

"Keng! Keng! Keng! Keng!"

Những tiếng kim loại va vào đá vang lên chói tai. Lớp đá hoa cương cổ xưa của con Golem cực kỳ cứng rắn. Mỗi nhát chém của Seraphina, đủ sức cắt đôi một Ma Thú Hạng A, cũng chỉ để lại những vết chém sâu vài centimet trên người nó.

"Uy áp này... đúng là của một Hạng S," Seraphina nghĩ thầm khi cô lùi lại để né một cú quét tay của con Golem. "Sức mạnh vật lý và độ bền của nó thật phiền phức. Nhưng... nó quá chậm. Hoàn toàn không phải là đối thủ của mình về tốc độ."

Cô lại lao vào, lần này mục tiêu là sau gáy của nó. Cô dùng Phong Ma Pháp để tạo ra những bước đệm không khí, chạy dọc theo cánh tay đang vung lên của con Golem như đi trên một con đường bằng phẳng. Thanh kiếm của cô liên tục tạo ra những lưỡi dao gió sắc lẻm, chém vào những đường vân năng lượng màu hổ phách. Mỗi một nhát chém đều khiến con Golem gầm lên giận dữ.

Trận chiến trở thành một vũ điệu tử thần. Seraphina là một con chim ưng đang vờn một con gấu khổng lồ. Con Golem giận dữ đấm xuống đất, tạo ra những cơn địa chấn làm các chiến binh bên dưới phải loạng choạng, nhưng nó không bao giờ chạm được vào vệt sáng bạc đang nhảy múa xung quanh mình.

Sau gần nửa giờ giao chiến, Seraphina đáp xuống một cột đá đã bị gãy, hơi thở của cô có một chút gấp gáp. Cô nhìn con Trùm Golem. Dù đã hứng chịu hàng trăm nhát chém của cô, trên người nó chỉ có thêm vô số những vết xước. Những tổn thương đó gần như không đáng kể so với kích thước khổng lồ của nó.

"Độ bền này... thật vô lý. Cứ tấn công như thế này sẽ mất cả ngày, và Ma Lực của mình sẽ cạn trước," cô nhận định. "Phải tìm ra lõi của nó."

Đôi mắt màu tím của cô quét nhanh qua cơ thể khổng lồ của con Golem. Cô nhận ra tất cả những đường vân năng lượng màu hổ phách đều hội tụ về một điểm duy nhất ở giữa ngực nó – nơi có một viên pha lê hổ phách lớn đang đập một cách nhịp nhàng như một trái tim.

Đó chính là mục tiêu.

Nhưng con Golem cũng không phải là một kẻ ngốc. Nó dường như cũng nhận ra ý đồ của cô. Nó ngừng vung tay một cách vô ích. Thay vào đó, nó gầm lên một tiếng, rồi đập mạnh cả hai tay xuống đất. Một cơn địa chấn mạnh mẽ lan tỏa ra, hàng chục cột đá khổng lồ trồi lên, biến cả chiến trường xung quanh nó thành một mê cung đá. Cùng lúc đó, viên pha lê trên ngực nó bắt đầu phát sáng dữ dội. Một tấm khiên bằng Khí nén màu hổ phách đặc quánh, trong suốt hình thành ngay trước ngực.

Trên ngọn đồi, Julian nhìn thấy cảnh này. "Phó Thủ Lĩnh, đủ rồi. Tôi đã có đủ dữ liệu." Giọng anh ta vang lên trong đầu Seraphina. "Nó sẽ dồn năng lượng Khí để phòng thủ khi bị tấn công trực diện. Hãy khiêu khích nó tung ra một đòn đập bằng cả hai tay. Đó sẽ là lúc lớp phòng ngự ở lõi mỏng manh nhất."

Seraphina mỉm cười. "Cuối cùng cũng có chút thú vị."

Cô lao vào mê cung đá. Con Golem cũng bắt đầu di chuyển, cố gắng dồn cô vào góc. Seraphina, với tốc độ của mình, dễ dàng lướt qua những cột đá. Cô thực hiện một cú bay liệng đầy khiêu khích, chém một nhát thật sâu vào một trong những con mắt hổ phách của con Golem.

Bị tấn công vào "mặt", con Golem nổi điên thực sự. Nó gầm lên, giơ cả hai cánh tay khổng lồ của mình lên cao, chuẩn bị cho một cú đập hủy diệt có thể san phẳng cả một vùng.

Đúng như Julian dự đoán. Toàn bộ năng lượng Khí của nó được dồn vào hai cánh tay, khiến cho tấm khiên phòng thủ ở cái lõi trên ngực trở nên mỏng manh trong tích tắc.

Đó là tất cả những gì Seraphina cần.

"Đã đến lúc kết thúc," cô thì thầm.

Cô dồn toàn bộ chút sức lực cuối cùng, không phải vào một đòn tấn công hủy diệt, mà vào một cú lao đi với tốc độ nhanh nhất của mình. Cô biến thành một mũi tên bạc, một vệt sáng duy nhất, lách qua khoảng trống chết người bên dưới hai cánh tay đang giáng xuống của con Golem.

Thời gian như chậm lại.

Thanh kiếm của cô, rực sáng năng lượng Phong Ma Pháp, chỉ còn cách viên pha lê hổ phách đang nứt ra vài centimet.