Chương 16: Bình Minh Băng Giá

Tuyệt vọng.

Đó là cảm giác duy nhất bao trùm lên toàn bộ Vương quốc Sylvandell trong đêm dài nhất lịch sử của nó. Các Hạng S đã kiệt sức, quân đội tan rã, và những báo cáo về sự tàn phá ngày càng nghiêm trọng.

Tại Tháp Pháp Sư, Julian Valerius và Silas Croft đang theo dõi tình hình qua quả cầu pha lê, khuôn mặt họ không giấu nổi vẻ lo lắng tột độ. Vành đai phòng thủ phía bắc thủ đô đã bị xuyên thủng. Một con Bóng Ma hình con rết khổng lồ, một sinh vật ghê tởm với sức mạnh Hạng S, đang tiến thẳng về phía trung tâm thành phố, tàn phá mọi thứ trên đường đi.

"Seraphina!" Julian gọi lớn.

Seraphina Icarus, dù vẫn còn suy yếu sau trận chiến với Cự Thần Chủ, đã đứng lên, thanh kiếm ánh bạc của cô siết chặt trong tay. Cô là hy vọng cuối cùng của thủ đô.

Nhưng ngay khi Seraphina chuẩn bị lao ra khỏi tháp, một cơn gió lạnh thấu xương đột ngột ùa vào phòng. Nhiệt độ giảm xuống một cách đáng kinh ngạc.

Họ ngước nhìn lên trời.

Bầu trời đêm, vốn bị che phủ bởi những đám mây đen của chiến tranh, giờ đây đang tan ra. Nhưng thay vì để lộ những vì sao, nó lại được thay thế bằng một màn sáng kỳ ảo của cực quang màu xanh lam và tím, nhảy múa trên khắp bầu trời.

Rồi, tuyết bắt đầu rơi.

Không phải là những bông tuyết mềm mại. Mà là những tinh thể băng nhỏ li ti, lấp lánh như bụi kim cương, nhẹ nhàng rơi xuống. Chúng không mang lại cảm giác lạnh giá, mà là một sự tĩnh lặng tuyệt đối.

Trên khắp các mặt trận, một cảnh tượng không thể tin được diễn ra. Những con Bóng Ma đang gầm thét, những con Golem đang tàn phá, tất cả đều đồng loạt khựng lại khi những tinh thể băng đó chạm vào chúng. Một lớp sương giá mỏng manh, màu xanh lam, bắt đầu bao phủ lấy cơ thể chúng. Chuyển động của chúng chậm dần, chậm dần... rồi dừng lại hoàn toàn.

Trong vòng vài phút, toàn bộ đội quân xâm lược đã bị đóng băng cứng, biến thành những pho tượng băng kinh dị.

Cuộc chiến... đã kết thúc.

Trong phòng họp chiến lược, Julian, Silas và Seraphina lao ra ban công. Họ nhìn thấy cảnh tượng đó, và rồi họ thấy cô.

Một bóng người lặng lẽ xuất hiện trên nóc một tòa nhà cao tầng ở phía xa.

Mái tóc màu xanh băng nhạt, dài và bồng bềnh. Đôi mắt màu vàng kim sáng rực.

Aoi.

Cô nhìn về phía Tháp Pháp Sư, và trong khoảnh khắc, cả ba Hạng S mạnh nhất vương quốc cảm thấy như bị một ánh mắt băng giá xuyên thấu tâm can.

Một luồng khí lạnh lẽo, không chỉ là nhiệt độ mà còn là một cảm giác áp bức vô hình, lan tỏa khắp thành phố. Sự hiện diện của cô gái trẻ này mang theo một sức mạnh không thể đo lường.

Aoi từ từ giơ một tay lên, lòng bàn tay hướng về phía con Bóng Ma Rết khổng lồ đã bị đóng băng. Một vầng sáng màu xanh băng tập trung lại trên đầu ngón tay cô. Rồi, một tia băng mỏng nhưng sắc lạnh bắn ra, chạm vào lớp băng đang bao phủ con quái vật.

Ngay lập tức, toàn bộ bức tượng băng khổng lồ vỡ tan thành vô số mảnh vụn lấp lánh, rơi xuống đất như những viên pha lê. Con Bóng Ma Rết, giờ đây chỉ còn là những mảnh vỡ đen kịt, tan biến vào hư vô.

Aoi hạ tay xuống, và nhìn thẳng về phía Tháp Pháp Sư. Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lẽo vang vọng khắp thành phố, như một lời tuyên bố.

"Ta đến vì Hikari."

Rồi, không chờ đợi bất kỳ phản hồi nào, Aoi nhẹ nhàng đáp xuống quảng trường trước Tháp Pháp Sư, nơi Silas, Julian và Seraphina đang đứng, hoàn toàn choáng váng trước sức mạnh khủng khiếp mà họ vừa chứng kiến.