Chương 34: Kết Giới Thời Gian
Huy bước qua cánh cửa ánh sáng, tưởng như mọi đau đớn vừa rồi đã khép lại. Nhưng không.
Cái chờ đợi phía sau lại là… không gian bị đóng băng.
Không một cơn gió. Không một âm thanh. Trước mặt anh là một thành phố đang sụp đổ – nhưng tất cả đều bị dừng giữa chừng, như khung cảnh bị kéo căng giữa một thước phim ngừng phát. Xe hơi lơ lửng giữa không trung, từng giọt nước rơi cũng bị đông cứng trong khí quyển.
Đây… là Kết Giới Thời Gian.
Một giọng nói vang vọng, lặng lẽ nhưng sắc như lưỡi dao:
> “Tầng 9 là tầng cuối cùng của Hạ Giới. Và nơi đây thử thách kẻ tu hành ở cấp độ cao nhất: khả năng duy trì sự thật của bản thân giữa những dòng thời gian đối lập.”
Trước mắt Huy hiện ra bảy cánh cửa – mỗi cánh tương ứng một dòng thời gian khác nhau, một phiên bản khác của anh, mỗi cái với kết cục và sự thật hoàn toàn khác biệt.
Cánh thứ nhất mở ra – nơi Huy chưa từng tu luyện, trở thành một nhà nghiên cứu âm học. Anh sống yên bình, nhưng rồi chết trong một vụ tai nạn ở tuổi 35, không ai nhớ đến.
Cánh thứ hai – Huy trở thành pháp sư cấp S, nhưng lại bị tha hóa, hóa thành Thú Nhân Dị Tộc, tiêu diệt cả nhân giới để thỏa mãn cơn thịnh nộ.
Cánh thứ ba – Huy cưới Uyên, có hai đứa con, sống ẩn dật, nhưng mãi mãi không biết đến thế giới tu luyện, rồi chết trong mộng tưởng bình an.
Cánh thứ tư – Huy tự tay giết Uyên trong một sai sót khi phong ấn Dị Linh. Cái nhìn cuối cùng của cô khiến anh phát điên.
Cánh thứ năm – anh là thủ lĩnh của tổ chức Tổng cục II – HTSN, nhưng trong một biến cố, đã ra lệnh hi sinh 10 vạn dân để bảo vệ một thành phố – và mãi mãi bị người đời gọi là "Kẻ Chọn Hy Sinh."
Cánh thứ sáu – Huy không bao giờ được sinh ra. Cái tên "Huy" không tồn tại trong bất kỳ ghi chép nào của lịch sử nhân loại.
Cánh thứ bảy – chính là hiện tại.
Một giọng nói vang lên trong đầu anh:
> “Chọn sai cánh cửa, sẽ đánh mất bản thể. Nếu do dự, thực tại sẽ tự chọn – và có thể không chọn ngươi.”
Đằng sau mỗi cánh là một quy tắc vận hành thực tại khác nhau. Bất kỳ bước đi nào của Huy ở tầng này đều sẽ tác động lên dòng thời gian tương ứng – kéo theo sụp đổ cấu trúc lịch sử ở hàng triệu vũ trụ song song.
Cùng lúc đó, ở thực tại Việt Nam, khí trắng đột ngột trỗi dậy như sóng thần, chạm đến từng mạch linh mạch ẩn sâu dưới lòng đất. Ở trạm ISS, các nhà khoa học nhận thấy dòng phân tử kỳ lạ đang xoắn lại như ADN và truyền theo tín hiệu thần kinh – y hệt như cách linh hồn hình thành trong vật chất sống.
Trong không gian Kết Giới, Huy run rẩy.
Anh biết… đây không chỉ là thử thách về lựa chọn.
Mà là thử thách về niềm tin vào chính bản thân mình.
> “Nếu ta sai thì sao?” – anh lẩm bẩm.
Tầng không trả lời.
Chỉ có linh hồn của Uyên hiện ra – không phải hình ảnh, mà là cảm giác: hơi ấm khi cô tựa đầu vào vai anh lần đầu tiên, cái nhìn khi cô lặng lẽ nói "Em tin anh."
Từ đó, một luồng sáng bắn ra từ tâm Huy – quy tắc bậc cao hình thành từ Tự Nhận Thức.
Một vòng tròn ký hiệu hiện lên dưới chân anh, xoáy sâu vào tầng kết giới.
> “Dù có bao nhiêu phiên bản khác nhau... ta vẫn là ta. Và chỉ có ta – phiên bản đang đứng tại đây, mang đầy tổn thương, yêu thương, sám hối và quyết tâm – mới đủ tư cách chọn lấy vận mệnh của mình.”
Huy đấm thẳng vào cánh cửa thứ bảy – ánh sáng bùng lên.
Mọi kết giới vỡ vụn.
Hư vô tan chảy.
---
Bên ngoài thực tại: các khe nứt toàn cầu tạm thời ổn định. Khí trắng thu lại. Cây Sinh Mệnh trong vùng lõi không gian khẽ rung nhẹ. Một dòng chữ hiện lên trong tâm linh các pháp sư cấp cao:
> "Kẻ đã vượt tầng 9. Quy tắc mới đã khai sinh."
---
Tầng 10… đang mở.