Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai chiếu rọi qua khung cửa sổ nhỏ của căn nhà trọ, đánh thức Kael. Cậu bật dậy, cảm thấy tràn đầy năng lượng và một sự háo hức khó tả. Hôm nay là ngày đầu tiên của cậu tại Học Viện Thợ Săn.
Cậu nhanh chóng vệ sinh cá nhân, mặc bộ quần áo cũ nhất nhưng sạch sẽ nhất. Bà Martha đã chuẩn bị sẵn một bữa sáng nóng hổi cho cậu.
"Đi đi con, con phải ăn thật nhiều mới có sức mà học," bà nói, ánh mắt đầy lo lắng pha lẫn tự hào. Bà không biết chi tiết về việc Kael được nhận vào Học Viện, nhưng bà tin tưởng cậu.
Sau bữa sáng, Kael tạm biệt bà Martha và đi về phía Học Viện Thợ Săn. Con đường dẫn đến Học Viện nằm ở khu vực Thượng Thành, nơi những tòa nhà cao lớn, kiến trúc tinh xảo sừng sững, trái ngược hoàn toàn với khu ổ chuột Hạ Thành mà cậu quen thuộc. Kael cảm thấy hơi choáng ngợp trước sự tráng lệ của nơi này.
Học Viện Thợ Săn là một quần thể kiến trúc đồ sộ, được xây dựng bằng đá xám kiên cố, bao quanh bởi những bức tường cao và cổng sắt chạm khắc tinh xảo. Khi Kael bước qua cánh cổng lớn, cậu cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới khác.
Sân tập rộng lớn tràn ngập những học viên trẻ tuổi, tất cả đều mặc đồng phục màu xanh đậm, hăng say luyện tập dưới sự hướng dẫn của các giáo viên. Tiếng kiếm va chạm, tiếng hô vang và ánh sáng ma thuật rực rỡ từ những đòn tấn công nguyên tố lấp đầy không khí.
Kael tìm đến văn phòng của Sĩ quan huấn luyện Borin. Ông ta đã đợi sẵn cậu.
"Chào mừng cậu đến với Học Viện, Kael," Borin nói, giọng ông không còn nghiêm nghị như hôm qua, mà pha chút ấm áp. "Bắt đầu từ hôm nay, cậu sẽ là một phần của nơi này."
Borin đưa Kael đến khu vực sinh hoạt của học viên mới. Cậu được cấp một căn phòng nhỏ, đơn giản nhưng sạch sẽ, cùng với bộ đồng phục màu xanh đậm.
"Khóa huấn luyện của cậu sẽ bắt đầu vào buổi chiều," Borin nói. "Bây giờ, hãy làm quen với môi trường xung quanh. Và đừng quên, cậu có một khả năng đặc biệt, nhưng nó cũng là một gánh nặng. Hãy cẩn trọng."
Kael gật đầu. Cậu thay đồng phục và đi ra ngoài. Cậu hòa vào đám đông học viên mới, cố gắng không gây sự chú ý. Họ đều là những người trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết, một số người đã biểu lộ năng khiếu ma thuật từ khi còn nhỏ. Kael cảm thấy mình lạc lõng giữa họ.
Buổi huấn luyện đầu tiên là bài tập thể chất cơ bản. Chạy bền, chống đẩy, gập bụng... Những bài tập mà trước đây Kael luôn vật lộn, thì giờ đây cậu lại thực hiện chúng một cách dễ dàng đáng ngạc nhiên. Sức mạnh mới của cậu đã nâng cao thể chất của cậu lên một tầm cao mới. Cậu có thể chạy nhanh hơn, lâu hơn, và có sức chịu đựng tốt hơn những học viên khác.
"Ồ, nhìn kìa, thằng nhóc yếu ớt này lại có thể chạy nhanh thế sao?" Một giọng nói chế giễu vang lên.
Kael quay lại. Đó là Darian, một học viên cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, với mái tóc vàng hoe và đôi mắt xanh đầy vẻ ngạo mạn. Darian là con trai của một gia đình Thợ Săn nổi tiếng, và hắn luôn tự phụ về sức mạnh thể chất của mình. Bên cạnh hắn là hai tên bạn thân, cũng to con và hung hãn không kém.
"Mày tưởng chạy nhanh là đủ để làm Thợ Săn à?" Darian cười khẩy. "Để tao cho mày thấy sức mạnh thực sự là gì."
Hắn lao về phía Kael, tung một cú đấm mạnh mẽ. Kael phản xạ nhanh chóng, né được cú đấm. Darian có vẻ bất ngờ. Hắn tiếp tục tấn công, những cú đấm và đá liên tiếp, đầy sức mạnh.
Kael né tránh liên tục. Dù thể chất đã được cải thiện, nhưng cậu vẫn chưa có kinh nghiệm chiến đấu. Cậu biết rằng mình không thể đối đầu trực diện với Darian.
"Chỉ biết né thôi sao? Đồ hèn nhát!" Darian gầm lên, càng lúc càng tức giận khi không đánh trúng Kael.
Một giáo viên huấn luyện đi ngang qua, thấy cảnh tượng đó liền quát: "Darian! Dừng lại! Đây là giờ huấn luyện, không phải chỗ để đánh nhau!"
Darian lườm Kael một cái rồi bỏ đi, nhưng ánh mắt hắn vẫn đầy sự thù địch. Kael thở phào nhẹ nhõm. Cậu biết, đây chỉ là khởi đầu cho những rắc rối của mình tại Học Viện.
Buổi chiều, Kael phải đối mặt với bài kiểm tra ma thuật cơ bản. Các học viên khác lần lượt biểu diễn khả năng điều khiển các nguyên tố: lửa, nước, đất, gió. Những quả cầu lửa rực cháy, những dòng nước tuôn chảy, những bức tường đất vươn lên... Tất cả đều vô cùng ấn tượng.
Đến lượt Kael. Cậu tiến lên, tay trống rỗng. Giáo viên ma thuật nhìn cậu với vẻ nghi hoặc.
"Em không có năng khiếu ma thuật phải không?" giáo viên hỏi.
Kael gật đầu. "Vâng, thưa thầy."
Cả lớp ồ lên. Tiếng cười khúc khích vang lên. Darian và nhóm bạn của hắn cười lớn nhất.
"Ha ha! Thằng nhóc không ma thuật lại muốn làm Thợ Săn! Thật nực cười!" Darian chế giễu.
Giáo viên ma thuật thở dài. "Vậy thì em không cần phải thử nữa. Em sẽ tập trung vào các bài huấn luyện thể chất và kỹ năng chiến đấu."
Kael cảm thấy một sự thất vọng tràn ngập. Cậu đã hy vọng rằng sức mạnh bí ẩn của mình có thể giúp cậu biểu hiện được điều gì đó liên quan đến ma thuật, nhưng không. Cậu vẫn là kẻ không ma thuật.
Khi buổi huấn luyện kết thúc, Kael quay về phòng. Cậu nhìn vào bàn tay mình, nơi đã cảm nhận được sự ấm áp từ Huyết Thạch. Sức mạnh đó, nó là gì? Nó chỉ giúp cậu khỏe hơn thôi sao? Hay còn điều gì khác?
Cậu lấy ra viên Huyết Thạch Suy Yếu mà Borin đã đưa cho cậu. Cậu đặt nó lên lòng bàn tay. Một lần nữa, vệt sáng đỏ nhạt lại xuất hiện. Viên đá nóng lên, và một cảm giác râm ran lan tỏa khắp cơ thể cậu.
Kael nhắm mắt lại, cố gắng tập trung. Cậu muốn hiểu rõ hơn về sức mạnh này. Cậu muốn điều khiển nó.
Trong tâm trí Kael, một hình ảnh mờ ảo hiện lên: một dòng chảy năng lượng màu đỏ thẫm, cuộn xoáy như một cơn bão. Đó là năng lượng từ Huyết Thạch. Nó đang gọi cậu.
Kael mở mắt. Viên Huyết Thạch trong tay cậu đã phát ra một ánh sáng mờ nhạt màu đỏ. Cậu cảm thấy một sự kết nối sâu sắc hơn với nó.
Một ý nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu cậu: "Liệu mình có thể hấp thụ năng lượng này không?"
Cậu không biết tại sao mình lại nghĩ như vậy. Nhưng một bản năng kỳ lạ đang thúc đẩy cậu. Kael hít một hơi thật sâu, rồi cố gắng tập trung tinh thần, hướng năng lượng từ Huyết Thạch vào cơ thể mình.
Một cảm giác như bị điện giật chạy dọc cơ thể Kael. Viên Huyết Thạch run lên bần bật, ánh sáng đỏ bỗng chói chang hơn, rồi mờ dần đi. Kael cảm thấy một dòng chảy năng lượng dâng trào trong huyết quản, nóng bỏng và mạnh mẽ.
Khi viên Huyết Thạch trở lại trạng thái ban đầu, ánh sáng đã tắt, Kael cảm thấy một sự thay đổi rõ rệt trong cơ thể mình. Cậu cảm thấy mạnh mẽ hơn, tỉnh táo hơn, và các giác quan của cậu trở nên nhạy bén hơn.
Cậu đã hấp thụ được một phần năng lượng từ Huyết Thạch!