Chương 6: Vòng Vây Học Viện

Tiếng còi báo động xé nát màn đêm, mang theo sự hỗn loạn và sợ hãi bao trùm cả Học Viện. Kael lao ra khỏi phòng, theo bản năng hướng về phía trung tâm sân tập. Học viên túa ra từ các dãy nhà, vẻ mặt hoảng loạn, nhưng cũng có những người nhanh chóng ổn định lại, chuẩn bị chiến đấu.

"Tất cả học viên tập trung tại sân chính! Giáo viên và sĩ quan huấn luyện ra tiền tuyến!" Tiếng hô vang của Sĩ quan Borin vọng khắp nơi.

Kael chạy nhanh nhất có thể. Sức mạnh từ Huyết Thạch đã giúp cậu tăng tốc độ đáng kể, cậu lướt qua những học viên khác như một bóng ma. Cậu cảm nhận được sự rung chuyển dữ dội dưới chân mình, ngày càng mạnh hơn, chứng tỏ sinh vật khổng lồ đó đã rất gần.

Khi Kael đến sân chính, cậu thấy các giáo viên và một số học viên năm trên đã nhanh chóng dàn trận. Họ sử dụng ma thuật nguyên tố để dựng lên những rào chắn phòng thủ tạm thời, sẵn sàng đối mặt với mối đe dọa.

Đúng lúc đó, một tiếng nổ long trời lở đất vang lên. Bức tường kiên cố phía bắc của Học Viện vỡ vụn, những tảng đá khổng lồ đổ sập. Từ trong làn bụi mịt mù, một cái đầu khổng lồ với đôi mắt đỏ rực và những chiếc răng nanh sắc nhọn nhô ra. Đó là một Địa Long Đào Bới – một loài quái vật khổng lồ chuyên sống dưới lòng đất, có khả năng khoan xuyên đá và thép. Nó đã vượt qua được hệ thống phòng thủ bên ngoài của Học Viện!

Cả Học Viện chìm trong tiếng la hét. Những học viên mới như Kael chưa từng đối mặt với một quái vật cấp độ này.

"Học viên mới lùi về phía sau! Cẩn thận những mảnh vỡ!" Sĩ quan Borin gầm lên, ông ta cùng Theron và các giáo viên khác lao tới, sẵn sàng nghênh chiến.

Địa Long Đào Bới gầm lên một tiếng dữ tợn, nó bắt đầu chui hẳn ra khỏi lỗ hổng trên tường. Cơ thể nó to lớn như một tòa nhà, được bao phủ bởi lớp vảy cứng như thép và những chiếc móng vuốt sắc bén có thể xé nát mọi thứ.

Các Thợ Săn bắt đầu tấn công. Những quả cầu lửa, tia sét, mũi tên băng, và những cột đá sắc nhọn liên tục bắn về phía con quái vật. Địa Long gầm thét, nó dùng cái đầu khổng lồ húc đổ rào chắn, dùng móng vuốt cào xé bất cứ thứ gì cản đường.

Kael đứng ở phía sau, nhìn cảnh tượng hỗn loạn. Cậu thấy những học viên năm trên đang cố gắng chiến đấu dũng cảm, nhưng rõ ràng họ không phải là đối thủ của con Địa Long. Giáo viên và sĩ quan cũng đang rất khó khăn để cầm cự. Vài học viên đã bị thương, ngã xuống.

Cậu nhớ lại lời Borin: “Huyết Thạch có thể rất nguy hiểm nếu không kiểm soát được.” Nhưng giờ phút này, Kael không còn lựa chọn nào khác. Cậu phải hành động.

Cậu nhắm mắt lại, đặt tay lên ngực, nơi viên Huyết Thạch nhỏ mà Borin đã đưa cho cậu vẫn nằm im lìm trong túi. Kael tập trung tinh thần, kích hoạt khả năng hấp thụ. Một luồng năng lượng đỏ thẫm cuộn xoáy trong cơ thể cậu, nóng bỏng và mạnh mẽ hơn bất kỳ lần nào trước đây. Cậu cảm thấy cơ bắp mình căng lên, xương cốt như được truyền thêm sức mạnh, và các giác quan trở nên cực kỳ nhạy bén, đến mức cậu có thể nghe thấy tiếng tim con Địa Long đập thình thịch.

Kael mở mắt. Đôi mắt xám tro của cậu ánh lên một vệt đỏ nhạt, gần như không thể nhận ra. Cậu không thể sử dụng ma thuật, nhưng cậu có thể sử dụng sức mạnh thể chất được cường hóa này. Cậu phải tìm điểm yếu của nó.

Cậu lao về phía trước, vượt qua những học viên đang hoảng loạn.

"Kael! Dừng lại! Nguy hiểm lắm!" Theron nhìn thấy Kael lao lên liền gọi với theo, nhưng Kael không nghe thấy.

Cậu chạy vòng quanh con Địa Long, tránh né những cú vồ và những đòn quật đuôi của nó. Các giác quan nhạy bén giúp cậu dự đoán được đường đi của nó. Kael quan sát kỹ, tìm kiếm bất kỳ điểm yếu nào. Lớp vảy của nó quá dày, không thể xuyên thủng bằng những đòn tấn công vật lý thông thường. Ma thuật dường như cũng không gây được nhiều sát thương.

Rồi cậu để ý đến một điểm. Khi con Địa Long gầm thét, phần cổ họng của nó hơi phồng lên, và lớp vảy ở đó mỏng hơn một chút. Đó là một kẽ hở!

Kael quyết định liều mạng. Cậu tăng tốc, chạy thẳng đến chân con Địa Long. Một số học viên định chặn cậu lại nhưng không kịp. Con Địa Long cúi đầu xuống, định cắn xé. Kael dùng hết sức bình sinh, bật nhảy lên cao. Cậu nắm chặt con dao găm của mình – con dao găm cùn của cha cậu.

Với một tiếng hét dứt khoát, Kael đâm con dao găm vào điểm yếu trên cổ họng của con Địa Long.

Một tiếng gầm đau đớn vang lên. Con Địa Long khổng lồ co giật dữ dội, nó vung đuôi, tạo ra một cơn chấn động mạnh. Kael bị hất văng ra xa, lăn tròn trên mặt đất.

Con Địa Long loạng choạng. Các Thợ Săn nhân cơ hội đó dồn dập tấn công vào vết thương của nó. Ngọn lửa, băng giá và sấm sét liên tục đánh trúng, làm vết thương càng rộng hơn.

Cuối cùng, với một tiếng rống cuối cùng, con Địa Long khổng lồ đổ sập xuống, mặt đất rung chuyển. Máu đen kịt của nó tràn ra, bốc khói nghi ngút.

Cả Học Viện chìm vào im lặng, rồi tiếng reo hò vỡ òa. Kael cố gắng đứng dậy, cơ thể đau nhức. Cậu đã thành công.

Sĩ quan Borin và Theron chạy đến chỗ Kael.

"Kael! Cậu không sao chứ?" Theron đỡ lấy cậu.

Borin nhìn Kael với ánh mắt không thể tin nổi, pha lẫn sự lo lắng và ngưỡng mộ. "Cậu... cậu đã làm được điều đó. Cậu đã hạ gục nó. Bằng một con dao găm!"

Kael gật đầu, khó khăn lắm mới thốt ra được lời. "Vết thương... ở cổ họng... nó yếu nhất..."

Borin gật gù. "Đó là một sự dũng cảm và khả năng quan sát đáng kinh ngạc. Nhưng cậu cũng đã mạo hiểm quá lớn." Ông ta nhìn vào đôi mắt Kael, một cái nhíu mày nhẹ. Ông cảm thấy một sự thay đổi tinh tế trong năng lượng của Kael, một điều gì đó mạnh mẽ hơn, khác biệt hơn. Ông có linh cảm rằng đó có liên quan đến Huyết Thạch.

Darian đứng từ xa, chứng kiến tất cả. Vẻ mặt hắn từ kinh ngạc chuyển sang ghen tức. Kael, thằng nhóc yếu ớt mà hắn luôn chế giễu, lại là người đã hạ gục con Địa Long khổng lồ.

Cuộc tấn công đã chấm dứt, nhưng nó để lại những tổn thất nặng nề. Bức tường bị phá hủy, một số học viên bị thương, và nỗi sợ hãi vẫn còn ám ảnh.

Tuy nhiên, Kael không còn là một kẻ yếu đuối vô danh nữa. Cậu đã chứng minh được giá trị của mình, không phải bằng ma thuật, mà bằng ý chí và khả năng đặc biệt. Nhưng đồng thời, hành động đó cũng đã khiến cậu trở thành tâm điểm của sự chú ý, cả tích cực lẫn tiêu cực.