Ngay sau buổi tiếp nhận giáp chiến đấu, cả đội 0 chưa kịp nghỉ ngơi thêm đã nhận được mệnh lệnh từ cấp trên:
Từng người sẽ trải qua khóa huấn luyện ba tháng khép kín với một "lão sư" riêng biệt.
> “Không phải để các cậu mạnh hơn, mà để các cậu sống sót lâu hơn.”
– Một lãnh đạo đã nói như vậy trong cuộc họp ngắn.
---
Bảy người, bảy hướng rẽ.
Trong vòng ba tháng, họ sẽ được đào tạo ở bảy địa điểm biệt lập – dưới sự kèm cặp của những người được gọi là huyền thoại cũ, từng là xương sống quân đội thời kỳ đầu khủng hoảng.
Lý Hạo được đưa đến một ngọn núi bị phong tỏa, nơi một lão nhân tóc bạc từng một mình giết hàng ngàn zombie bằng kiếm sống ẩn cư. Ông không nói nhiều, chỉ lạnh lùng ném cho cậu một câu:
> “Muốn sống… cởi giáp ra và bắt đầu lại từ con số không.”
Trương Dực, cựu đặc nhiệm, lại phải quay về với huấn luyện tâm lý và chiến thuật. Lão sư của anh là một chiến lược gia từng phát điên sau khi cả đội của ông bị bao vây và chết hết.
> “Không chiến thắng bằng cơ bắp. Phải học cách khiến đối thủ tự hủy.”
Lưu Dao được đưa vào môi trường mô phỏng khép kín, nơi mỗi ngày phải chiến đấu với ảo ảnh zombie biến dị. Lão sư của cô từng là nhà vô địch đấu kiếm thế giới, sau này gia nhập đội diệt nhiễm.
Phan Trí bước vào khóa học y chiến đấu – nơi không chỉ có dao kéo mà còn là những bài học cứu mạng trong thời gian tính bằng giây. Lão sư của cậu là một bác sĩ từng mổ tim cho bệnh nhân giữa trung tâm ổ dịch.
Diệp Minh thì được huấn luyện nâng cao với công nghệ – trở thành người duy nhất hiểu và sửa được bộ giáp gen. Lão sư của ông là một trong ba kỹ sư trưởng thiết kế bộ giáp hiện tại.
Tống Linh vào khóa thực chiến tầm gần, đối kháng liên tục với các binh sĩ chuyên cận chiến. Lão sư của cô là người từng dùng tay không bóp nát đầu một zombie biến dị loại hai.
Ngô Bằng, tuy là đầu bếp, nhưng được đưa vào lớp phi đao nâng cao – kết hợp nấu ăn, chiến đấu và sinh tồn. Lão sư của anh là một người từng ẩn mình 5 năm trong thành phố hoang mà không để zombie nào phát hiện.
---
Thời gian trôi qua nhanh trong từng giọt mồ hôi, vết máu, và những câu mắng chửi không thương tiếc từ các lão sư.
Mỗi người trong Đội 0 đều thay đổi – không chỉ mạnh hơn, mà hiểu rõ hơn về chính mình.
Ba tháng sau, khi họ tập hợp trở lại tại trung tâm chỉ huy thành trì Bắc Kinh, mọi ánh mắt đều dừng lại trên họ – không còn là những "tình nguyện viên gen", mà là những chiến binh tinh nhuệ đầu tiên của thời đại mới.
Và rồi… một bức tường bản đồ được kéo xuống.
Màu đỏ đánh dấu những nơi đã giành lại.
Màu cam – vẫn là bóng tối bao phủ.
> “Đội 0. Chuẩn bị. Mục tiêu kế tiếp: vùng cam – Tứ Xuyên hoang địa.”