Sáng sớm hôm sau, tiếng chuông đồng báo hiệu ngày Đại Bỉ của Vân Gia chính thức vang lên, lan khắp nội phủ.
Trong quảng trường trung tâm Vân Gia, hơn trăm tộc nhân trẻ tuổi đã có mặt, phần lớn đều từ chi phụ – chỉ có khoảng mười người đến từ chi chính, nhưng ai nấy đều mang theo khí thế cao ngạo và tư thế cao lãnh.
Các quản sự bắt đầu điểm danh và ghi chép cảnh giới từng người. Khi đến lượt Vân Thiên Hà, hắn tiến lên chắp tay ghi danh:
“Chi thứ – Vân Thiên Hà. Luyện thể cảnh – tam đoạn trung kỳ.”
Vị quản sự nhìn hắn một cái, gật đầu ghi lại mà không nghi ngờ. Dù sao, trước giờ hắn vẫn luôn bị xem là một thiên tài “lặn mất tăm”, thực lực không có gì nổi bật – nếu không có lệnh từ gia chủ đích thân giữ lại, có lẽ đã bị phân ra ngoài chi hệ làm tạp dịch từ lâu.
Thực tế, lúc này tu vi thật sự của hắn đã đạt đến Luyện Thể Cảnh thất đoạn trung kỳ, đủ để nghiền ép toàn bộ thế hệ trẻ Vân Gia. Nhưng Vân Thiên Hà không có ý định thể hiện. Hắn biết rõ, càng nổi bật – càng dễ chết.
Phía trên khán đài cao, nhị phu nhân Vương Tâm Hàn đang mỉm cười uống trà, ánh mắt lướt qua từng tộc nhân dưới sân. Khi nhìn thấy Vân Thiên Hà, khóe mắt bà ta hơi giật nhẹ khó chịu – như thể cảm nhận được điều gì đó không đúng. Nhưng rồi, bà lại nhấp một ngụm trà, nụ cười dần trở lại bình thường:
“Cứ để ta xem... ngươi sống được bao lâu. Chỉ trách người quá phế vật mà thôi " .
Tại quảng trường trung tâm Vân Gia, tiếng trống dồn dập vang lên mở màn cho Đại Bỉ gia tộc – một sự kiện được tổ chức mỗi 10 năm 1 lần nhằm tuyển chọn thiên tài, cũng là nơi các chi hệ so tài để tranh đoạt tài nguyên và vị thế trong gia tộc.
Quảng trường đã dựng sẵn một võ đài bằng đá xanh rộng mười trượng, vững chắc có thể chịu được va chạm mạnh từ tu sĩ luyện thể cảnh. Bốn phía đầy ắp tộc nhân đến xem, ánh mắt háo hức chờ đợi những trận giao phong kịch liệt.
Quản sự cao giọng tuyên bố:
“Lượt đấu đầu tiên – Vân Kỳ vs. Vân Hạo!”
Hai thanh niên trẻ của chi thứ bước lên đài, tu vi tương đương luyện thể cảnh tứ đoạn sơ giai , thực lực không yếu. Cả hai nhanh chóng vào thế, quyền cước liên tục va chạm, tạo nên tiếng nổ trầm đục.
Trận đấu kết thúc sau mười chiêu, Vân Hạo thắng nhờ Bôn Lôi Cước đá một cước mạnh mẽ đá văng đối thủ khỏi đài.
Các trận tiếp theo diễn ra nhanh chóng – đa phần đều là va chạm giữa những võ giả luyện thể từ tam đoạn trung kỳ đến tứ đoạn sơ kỳ. Thỉnh thoảng có một vài người của chi chính ra tay với giao động cảnh giới Luyện Thể ngũ giai đến lục giai , khiến sân đấu sôi động hơn đôi chút. Tuy nhiên, tất cả vẫn nằm trong tầm kiểm soát của các trưởng bối.
Cho đến khi một quản sự hô lớn:
> “Lượt đấu tiếp theo: Vân Thiên Hà – đối chiến – Vân Thiên Lâm!”
Cái tên “Vân Thiên Hà” vừa vang lên, cả quảng trường như lặng đi một khắc. Nhiều ánh mắt bất ngờ đổ dồn về phía hắn. Dù không ai kỳ vọng gì, nhưng với thân phận đặc biệt – đứa con của đại phu nhân mất sớm, từng bị cho là phế vật – vẫn khiến người ta tò mò xem hắn sẽ tạo ta trò cười gì ở cuộc đại bỉ năm nay đây .
Vân Lâm bước ra trước – một thanh niên cao lớn, tu vi luyện thể cảnh tứ đoạn sơ kỳ, đến từ chi thứ tư, ánh mắt mang theo sự khinh miệt:
“Ngươi là Vân Thiên Hà? Không ngờ cái tên chỉ biết trốn trong viện mấy năm qua cũng dám ra sân. Vậy để ngươi giúp ta làm nóng chút .”
Vân Thiên Hà chỉ bình thản bước lên đài, ánh mắt không hề dao động. Khi trọng tài hô “bắt đầu”, hắn không vội ra tay, mà quan sát bước chân đối thủ.
Vân Lâm cười lạnh, thân hình lao tới như mãnh hổ, thương khí sắc bén mạnh mẽ đâm tới ngực Vân Thiên Hà – nhưng ngay khi mũi thương chỉ còn cách một thước...
Vút!
Vân Thiên Hà nghiêng người nhẹ như gió, một kiếm chém nghiêng ra sau tạo một đường kiếm mềm mại, mượn đà của đối thủ khiến hắn mất trọng tâm – rồi một kiếm phản kích chính diện, chém dọc vào phía bụng Vân Lâm.
Bịch!
Vân Lâm bay ngược ra sau, rơi khỏi võ đài, mặt tái nhợt, ôm bụng nằm co quắp dưới đất.
Một chiêu.
Cả quảng trường sững sờ, không ai nghĩ Vân Thiên Hà – kẻ chỉ báo tu vi tam đoạn trung kỳ – lại có thể dễ dàng đánh bại Vân Lâm tứ đoạn sơ kỳ .
Ngay cả các trưởng bối cũng khẽ nhíu mày – cách hắn ra tay chuẩn xác, lực đạo vừa đủ để không gây trọng thương nhưng lại đủ để đánh bay đối thủ, hoàn toàn không giống người chỉ mới tam đoạn. Nhưng với thực lực đó cũng chẳng tạo lên sóng gió gì được .
Phía trên khán đài, ánh mắt của nhị tiểu thư Vân Linh Hoa một lần nữa hơi nheo lại, ngón tay khẽ gõ lên tay vịn ghế.
“Tiểu tử này… thú vị thật.”
Vân Linh Hoa – muội muội của đương nhiệm gia chủ Vân gia , từng là một cái tên ô danh vùi lấp giữa hàng trăm tộc nhân. Năm xưa, vì không sở hữu thiên phú tu luyện Đấu Hồn Giả , không thể luyện thể, cũng chẳng lĩnh ngộ được công pháp chính tông, nàng bị gán ghép vào cuộc hôn nhân chính trị, gả đến Vạn Bảo Các, kết thành phu thê với tứ gia Hoắc Kỳ – một vị cao thủ giàu có nhưng tính tình ôn hòa.
Người ngoài nhìn vào tưởng nàng là chim sa lưới vàng, nhưng chỉ Vân Linh Hoa mới hiểu sâu trong lòng mình: tất cả chỉ là một cuộc "trao đổi" không có lựa chọn.
Tuy nhiên, số mệnh đôi khi lại mở ra lối đi khác. Dù bị xem nhẹ, nàng không từ bỏ con đường tu hành, mà bắt đầu chuyển hướng sang một con đường ít được chú ý hơn trong Tu Chân giới: Phù Tu – người tu luyện pháp phù, trận pháp và năng lực cảm ứng nguyên tố thiên địa. Mỗi một lá phù là một trận pháp thu nhỏ, cần độ cảm ứng tinh tế và trí tuệ vượt trội.
Cũng chính vì vậy, nàng rất nhạy cảm với khí tức pháp lực, đặc biệt là những loại có thuộc tính đặc thù.
---
Tại khán đài phía trên Đại Bỉ, Vân Linh Hoa ngồi cùng các trưởng bối và khách mời, thần sắc ôn hòa nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi thiếu niên áo lam đang bước lên võ đài.
> “Vân Thiên Hà… ngươi còn giấu bao nhiêu bí mật nữa ”
Khoảnh khắc thiếu niên thi triển Tam Muội Chân Hỏa để đốt cháy bãi cỏ – nàng lập tức nhận ra, loại pháp lực mang hoả khí lạ ấy không giống bản khuyết thiếu mà nàng từng có trong tay. Làn khí lưu quanh thân hắn tuy mờ nhạt nhưng rất tinh thuần, thậm chí khiến linh hồn nàng dao động nhẹ một thoáng.
> “Chẳng lẽ... là hắn có công pháp hoàn chỉnh?”
– Trong lòng nàng không thể bình tĩnh được nữa.
Một công pháp chân chính thượng cấp cao tầng , lại là loại tuyệt tích từ lâu trong giới Tu Chân vì truyền thừa đứt đoạn do công pháp khuyết thiếu lên cũng không có nhiều người trong giới Tu Chân để mắt , không ngờ lại xuất hiện trên người một thiếu niên từng bị cả gia tộc coi thường.
Hơn thế nữa, lúc nàng thi triển thuật dò xét vài ngày trước, khí tức phản chấn không ngờ khiến nàng chút rè trừng . Chuyện này khiến Vân Linh Hoa cả đêm không ngủ – nàng chưa từng gặp ai ở cảnh giới luyện thể lại có được thực lực như vậy.
---
Nàng khẽ siết chặt ống tay áo, ánh mắt lướt qua vị quản sự Vạn Bảo Các bên cạnh :
> “Nếu thực lực thật sự của hắn như vậy … cũng có đủ điều kiện để chúng ta lôi kéo .”
> “Vân Thiên Hà... ngươi rốt cuộc đã trải qua chuyện gì trong Phong Sơn Mạch?”
Nàng hiểu rõ, nếu cũng có kẻ trong Vân Gia cũng đang thầm để ý Vân Thiên Hà không chỉ có nàng nữa.
" Vương Gia . Vương Tâm Hàn cảm ơn ngươi đã cho ta vị nhân tài này ".
Sân quảng trường chính của Vân gia,
Sau nhưng cuộc phân tranh thứ hạng cuối cùng cũng đến phần thi của các đệ tử dòng chính Vân Gia Và 1 số người lọt vào vòng trong ở chi thứ .
Đối chiến tiếp theo " Vân Mộng Giao - Vân Tâm Như " đồng cảnh giới thực lực Luyện Thể cảnh ngũ tầng sơ giai
Cả hai bước lên đài thi đấu :
- Vân Mộng Giao điều động Hồn Khí thi triển " Thập tự kiếm " triệu hồi 5 thành kiếm khí từ trên không lao về phía Vân Tâm Như vừa tiếng kiếm lao cắt gió đâm thẳng về phía đối thủ .
- Vân Tâm Như khẽ động thương khí ,tay cầm 2 khúc thương ngắn thi triển tuyệt kỹ "Thuẫn Luân
Kích " chặn lại toàn bộ kiếm khí lao tới . Rồi hai chân tụ lực khiến mặt săn đấu nứt vỡ đồng thời thi triển " Thương Long Kích " Hồn Khí xung thiên bao trùm lấy toàn thân của Vân Tâm Như giống như lớp lá chắn làm từ khí lưu cùng với việc tụ lực ở hai tay cầm thương ngắn tung ra đòn tấn công bất ngờ .
Chiêu " Thương Long Kích " vừa xuất liền đâm thẳng về phía Vân Mộng Giao khiến nàng chống đỡ cực kì khó khăn . Khi khí lực tiêu hao gần hết thương khí đang đánh vỡ lớp phòng ngự cuối cùng và đánh bại Vân Mộng Giao .
Quản sự tuyên bố :
Vân Tâm Như thắng
Trận đấu tiếp theo :
- Vân Thiên Hà (cảnh giới tam giai trung kỳ )
- Vân Trường Thanh ( cảnh giới ngũ giai sơ kỳ )
Bỗng ánh mắt của Vân Trường Thanh sắc lạnh ,khí huyết xung thiên lao lên sân đấu khiêu khích Vân Thiên Hà :
" Phế vật lên đây giúp lão tử mài đao nào "
Bước chân chậm rãi ,ánh nhìn cẩm trọng Vân Thiên Hà bước từng bước nhỏ lên sàn đấu khẽ trả lời . :
" Trường Thanh huynh xin chỉ giáo "
Không cho Vân Thiên Hà cơ hội, Vân Trường Thanh nhảy lên không trung hay tay cầm đại đao " Thâm Uyên Nhậm " bổ xuống với trọng lượng và sức mạnh kinh người . Nhưng Vân Thiên Hà với tu vi ẩn giấu cao hơn hắn 2 đại cảnh giới nào sao có thể không phát giác mà không né được . Vì phải che dấu thực lực lên hắn chỉ đành diễn trò với Vân Trường Thanh
.
Vân Thiên Hà hai tay giữ lấy kiếm chắn trước ngực đỡ lại đại đao rồi cố ý bị đánh lùi về phía sau rồi thổ huyết.
Trước tình hình ấy Vân Trường Thanh cười lớn :
" Phế vật không đỡ nổi một kích "
Rồi hắn thi triển chiến kỹ : " Phá Cốt Trẩm " đao mang toả ra kích đất đá xung quanh rung nắc trực tiếp vỡ vụn . Cỗ đao khí cương mãnh mang sát khí lao về phía trước khiến con đường nó đi qua bị nõn một đưởng khá sâu đẩy bay Vân Thiên Hà khỏi lôi đài và trực tiếp đánh tan lớp hộ trận của sân thi đấu .
Thông báo trận đấu kết thúc:
Vân Trường Thanh thắng
Trận đấu tiếp theo :
Vân Trường Thanh - Vân Mộng Giao
Dưới đao khí khủng bố Vân Trường Thanh đã chiến thắng Vân Mộng Giao sau 10 chiêu . Tuy thắng nhưng cơ thể hắn cũng thương tích không nhỏ .