Ba ngày sau cuộc khảo thí thực chiến, tại Thần Điện Ngũ Hành, 8 tân đệ tử xuất sắc nhất đứng trên Thánh Đài Linh Đạo dưới sự chứng kiến của các vị trưởng lão và hơn ngàn nội môn đệ tử.
Trưởng lão chủ lễ – Bách Luyện Tử, một vị luyện đan sư bạch phát – cất giọng sang sảng:
> “Hôm nay, các ngươi đã chính thức bước vào Thiên Đô Thần Viện – một trong ba Thánh Địa tu luyện của Trung Thiên vực. Từ đây trở đi, sinh tử, vinh nhục, thịnh suy đều gắn với đạo lộ của các ngươi.”
> “Tại đây, tu đạo chia làm ngũ hệ chủ tu, các ngươi cần chọn con đường phù hợp nhất với linh căn, ý chí và mộng tưởng bản thân.”
🌿 NGŨ HỆ TU LUYỆN:
1. Chân Tu Hệ (Tu Chân truyền thống):
Tu linh lực, pháp thuật, thần thông.
Phân chia theo ngũ hành – kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
2. Phù Tu Hệ:
Tu luyện chế phù, thiên về hỗ trợ – có thể chiến đấu hoặc khống chế.
Rất kén linh căn và cảm ngộ.
3. Luyện Thể Hệ:
Tu luyện thể phách, cận chiến – lấy thân thể làm vũ khí, ngạnh kháng thần thông.
Dành cho người không có linh căn tốt.
4. Luyện Đan Hệ:
Tập trung vào luyện đan, trị thương, tăng tu vi và trị liệu.
Cần tâm cảnh tĩnh lặng và linh hồn cường đại.
5. Trận Đạo Hệ:
Tạo kết giới, huyễn trận, sát trận.
Khống chế địa hình, bày mưu bố trận.
Từng người bước lên tế đàn, lựa chọn của họ sẽ khắc sâu vào Ngọc Bài Thần Viện và ảnh hưởng đến tài nguyên tu luyện trong tương lai.
Trương Đại Sơn: chọn Luyện Thể Hệ, gầm lên “Thân thể bất diệt, đạo bất diệt!”
Diệp Linh: chọn Chân Tu Hệ, hệ Thủy. Tĩnh như nước, uy như hải.
Tần Hạo: chọn Trận Đạo Hệ, đôi mắt nhấp nháy đầy cơ trí.
Lâm Sở: chọn Phù Tu Hệ, vì sư phụ nàng từng là phù giả.
Vân Thiên Hà: trầm ngâm rất lâu… rồi bước lên Chân Tu Hệ – Hỏa hệ.
Linh lực nơi hắn đi qua bốc lên từng làn hỏa khí như phụng vũ thiên không. Cả hội trường rúng động.
> “Tam Muội Chân Hỏa?!”
“Hắn có thiên phú luyện đan, phù tu, thậm chí trận đạo, mà lại chọn Hỏa hệ chiến tu sao?”
Bách Luyện Tử chỉ mỉm cười, ánh mắt như nhìn thấy một mầm mống dị biến.
> “Không chọn an toàn, chọn con đường đầy máu lửa… Tiểu tử này có gan.”
Sau lễ nhập môn, các đệ tử mới được chia thành tiểu viện, mỗi nhóm 4 người cùng tu hành.
Vân Thiên Hà được phân vào Tử Vân Viện, cùng với:
Trương Đại Sơn (Luyện thể hệ)
Diệp Linh (Thủy pháp hệ)
Tần Hạo (Trận đạo hệ)
→ Đây là một nhóm phối hợp cực kỳ cân bằng giữa chiến – khống – trận – pháp. Mầm mống một đội hình hùng mạnh.
Trưởng lão quản lý nội viện – Nam Huyền Đạo Nhân – liếc qua Vân Thiên Hà, thì thầm:
> “Khí tức kẻ này có gì đó... không giống người thường. Tam Muội Chân Hỏa, lại không có khí tức của tông môn lớn hậu thuẫn. Một biến số.”
Đêm đó, trong đại điện bí mật của một trưởng lão khác...
> “Phải để Hắc Ưng Vệ âm thầm quan sát. Nếu hắn thực sự thức tỉnh... linh hồn nào đó... thì phải trừ khử trước khi quá muộn.”
Từ sau lễ nhập môn, Vân Thiên Hà cùng đồng đội tại Tử Vân Viện bước vào giai đoạn huấn luyện khắc nghiệt. Mỗi ngày đều có lịch trình nghiêm ngặt:
Buổi sáng: tu luyện pháp quyết của từng hệ, học cách điều khiển pháp lực và mở rộng kinh mạch.
Buổi trưa: huấn luyện cận chiến, kết hợp giữa đồng đội – rèn luyện phản xạ và chiến trận thực tế.
Buổi tối: nghe giảng lý pháp từ các trưởng lão, đôi khi có nhiệm vụ tuần tra hoặc xử lý tạp vụ như chấp hành quản sự của Thần Viện.
Trong một lần giao đấu mô phỏng giữa các tiểu viện, Tử Vân Viện dưới sự chỉ huy của Tần Hạo đã có chiến thuật đặc biệt, Vân Thiên Hà đóng vai trò cốt lõi – vừa là công kích chính, vừa là mồi nhử.
Sau trận, trưởng lão phụ trách nội viện - Nam Huyền Đạo Nhân gật đầu:
> "Đứa nhỏ này... tâm cơ có, thực lực có, lòng nhẫn nhịn cũng có."
Một đêm nọ, trong khi các đệ tử đang nghỉ ngơi, Vân Thiên Hà bị gọi riêng lên tầng cao nhất của Hồng Linh Tháp.
Tại đây, hắn gặp một vị trưởng lão khoác hồng bào, khuôn mặt trẻ trung nhưng ánh mắt sâu thẳm như vực sâu: Trưởng Lão Tử Phong – người từng là chân truyền đệ tử của Tông Chủ.
> “Vân Thiên Hà, ngươi có biết... thiên phú của ngươi không chỉ nằm ở pháp lực. Mà là... linh hồn.”
Tử Phong từng gặp một người có "Hồn Hỏa Tam Muội" – hỏa hệ linh hồn cực hiếm, đủ luyện hóa vạn vật, chỉ xuất hiện trong truyền thuyết. Và trong lần vô tình chạm vào trận tâm chi huyễn cảnh khi Vân Thiên Hà khảo hạch, hắn đã thoáng nhìn thấy chân hồn Vân Thiên Hà – hư ảnh Thiên Ma Viêm Hồn.
Tử Phong nói khẽ:
> “Nếu ngươi nguyện, ta sẽ thu nhận ngươi làm đệ tử riêng. Nhưng con đường này... sẽ không giống người thường.”
Vân Thiên Hà chỉ đáp:
> “Đệ tử... cảm ơn ý tốt. Nhưng hãy cho ta thêm thời gian, để tự đi được vài bước...”
Tử Phong khẽ cười:
> “Tốt. Ta thích những người có cốt khí.”
Chưa đầy hai tuần sau nhập môn, toàn bộ tân đệ tử xuất sắc được giao nhiệm vụ ra ngoài đầu tiên:
> Truy quét tàn dư của Huyết Nguyệt Giáo tại thung lũng Vân Vụ, nơi từng là trạm trung chuyển của giáo phái này.
Đi cùng họ là:
Một đội trưởng đội Hành Sát – Chu Lãng (Trúc Cơ hậu kỳ)
Hai đệ tử kỳ cựu hộ tống làm nhiệm vụ giám sát
Nhóm Tử Vân Viện: Vân Thiên Hà, Diệp Linh, Trương Đại Sơn, Tần Hạo
Không khí sương mù mịt, sặc mùi máu tanh. Họ vừa tới thì đã bị phục kích. Lũ tàn dư của Huyết Nguyệt Giáo đã chờ sẵn với kết giới máu và thuật bùa oán linh.
Tần Hạo giật mình:
> “Chúng không hề là bọn phế vật! Có người chỉ huy trận đạo!”
Trong trận đánh:
Trương Đại Sơn đỡ đòn cho Diệp Linh, suýt mất mạng
Vân Thiên Hà thi triển Thiên Hỏa Trảm phá nát trận pháp máu, cứu đội trưởng
Một tên địch trước khi chết hét lên:
> “Bọn ngươi... ngăn được ta hôm nay, nhưng Huyết Nguyệt Vương sẽ trở lại... dưới ánh trăng máu!”
Sau khi trở về Thần Viện, đội Tử Vân được tuyên dương – nhưng đồng thời được gọi riêng lên phòng của trưởng lão.
Tại đây, Chu Lãng tiết lộ một bí mật:
> “Có dấu vết cho thấy Huyết Nguyệt Giáo đang cố hồi sinh một thứ gọi là ‘Huyết Trủng Ma Thai’ – tàn tích cổ ma, từng khiến hơn ba vạn tu sĩ bỏ mạng cách đây ngàn năm.”
> “Mà người có khí tức khắc chế loại huyết ma này nhất... chính là Vân Thiên Hà.”
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ diệt tàn dư Huyết Nguyệt Giáo, Vân Thiên Hà nhận được một lệnh truyền ẩn – chỉ hắn mới có thể nhìn thấy, niêm phong bằng khí tức đặc biệt.
Khi đến, hắn lại được dẫn lên tầng thứ chín của Hồng Linh Tháp, nơi mà không một đệ tử nào từng bước chân tới.
Trong căn phòng tối chỉ có một ngọn nến tím âm u, Trưởng lão Tử Phong chờ sẵn, y phục màu đen viền vàng, khí tức như vực sâu u tối.
> “Vân Thiên Hà, ngươi biết vì sao ta gọi ngươi đến đây?”
Hắn trầm mặc, ánh mắt sáng như đuốc trong bóng tối:
> “Vì ta… có hồn lực, phải không?”
Tử Phong gật đầu, lấy ra một ngọc giản cổ xưa – bên trên ghi:
> “U Hồn Thiên Biến Kinh” – công pháp truyền thừa từ thời Thượng Cổ, chỉ có người mang linh hồn đột biến cực hạn mới tu luyện được.
Kẻ tu thành, có thể sử dụng linh hồn ngưng hóa thành chiến lực – "hồn hóa thành binh, trảm vạn pháp."
Tử Phong nói:
> “Công pháp này vốn không thể truyền cho bất kỳ ai… nhưng ngươi là người đầu tiên sau 300 năm khiến trận tâm huyễn cảnh phản ứng.”
Dưới sự hướng dẫn của Tử Phong, mỗi đêm sau khi tắt đèn phòng, Vân Thiên Hà âm thầm tiến vào trạng thái “tĩnh hồn điều tức”, dẫn khí nhập hồn.
Tu luyện U Hồn Thiên Biến Kinh vô cùng nguy hiểm – một sai lầm sẽ khiến linh hồn ly thể rồi tan biến hoàn toàn, chết không để lại xác.
Trong lần đầu thử nghiệm, hắn nhìn thấy một vầng hắc hỏa cháy âm ỉ trong đan điền, tràn ra từ giữa linh hồn nguyên thai của mình. Tử Phong sắc mặt ngưng trọng:
> “Quả nhiên là… Thiên Hỏa Chi Hồn.”
> “Hỏa này không thuộc ngũ hành, nó thiêu đốt nhân quả, linh trí – thứ sức mạnh từng được gọi là Hỏa Diệt Thần Tâm thời viễn cổ.”
--
Một đêm khác, khi Vân Thiên Hà tiến vào cảnh giới “linh hồn xuất khiếu” để lần đầu “thăm dò bản hồn”, hắn bỗng thấy trong hư không hiện ra bóng một thế giới khác – ánh sáng trắng mơ hồ, hình ảnh thành phố hiện đại, tàu xe, tòa nhà cao tầng...
> "Đây là... kiếp trước?"
Trong khoảnh khắc, hắn nhìn thấy hình bóng cô gái ấy — người con gái của tiền kiếp, vẫn như trong trí nhớ: đôi mắt ấy, nụ cười ấy... Đột nhiên cả thế giới bị ngọn lửa đen nuốt chửng.
Hắn tỉnh dậy, toàn thân mồ hôi lạnh.
Tử Phong xuất hiện bên cạnh, ánh mắt thâm trầm:
> “Linh hồn của ngươi... không thuần khiết thuộc về thế giới này. Ngươi... không chỉ xuyên không. Ngươi mang theo một phần bí mật đến từ chiều không gian khác.”
Trước khi rời đi, Tử Phong đưa ra lựa chọn:
> “Nếu ngươi chấp nhận, ta sẽ truyền thụ toàn bộ tầng đầu của ‘U Hồn Thiên Biến Kinh’. Nhưng con đường này... sẽ không có chỗ cho do dự.”
> “Ngươi sẽ trở thành linh hồn chiến tu, kẻ đứng giữa sự sống và cái chết, giữa thực và hư, giữa nhân và thần.”
Trải qua ba đêm liên tục điều tức dưới sự giám sát của Tử Phong, Vân Thiên Hà rốt cuộc cũng vượt qua cửa ải “thức tỉnh linh hồn binh chủng” – giai đoạn đầu tiên trong công pháp U Hồn Thiên Biến Kinh.
Trong đêm cuối, hắn ngồi giữa pháp trận hình bát quái vẽ bằng máu, xung quanh bày đầy hồn thạch và tử diễm đăng.
Khi luồng khí hồn cuối cùng ngưng tụ, trong linh thức của hắn bỗng xuất hiện một chiến binh hư ảnh toàn thân mặc giáp đen, hai mắt đỏ rực, trên tay cầm một thanh trường thương lửa đen.
> “Ngươi là… Binh Hồn của ta?”
Chiến binh không đáp, chỉ im lặng quỳ xuống, một luồng khí tức chiến ý truyền vào hồn hải hắn – ràng buộc hoàn tất.
Từ nay, hắn có thể triệu hồi Binh Hồn ra chiến trường – không như khôi lỗi hay pháp thuật thông thường, Binh Hồn chính là hóa thân của ý chí chiến đấu linh hồn hắn.
Tử Phong sau khi kiểm tra khí tức liền nghiêm mặt:
> “Binh Hồn này… mang tính chất ‘hắc hỏa’ sát ý rất nặng. Nó quá mạnh, đồng thời cũng phản phệ mạnh – nếu ngươi để bản thân rơi vào cảm xúc tiêu cực, Binh Hồn có thể nuốt lại hồn chủ.”
> “Muốn khống chế được nó, cần rèn luyện ý chí và cảnh giới tâm linh mạnh hơn cả tu vi.”
Ngay trong khảo hạch thực chiến tại Thiên Đô Thần Viện – khi đụng độ một đệ tử Lôi Hệ có tu vi cao hơn một tiểu cảnh giới, Vân Thiên Hà bị áp chế ở thế yếu. Đối phương cười lạnh:
> “Chỉ là luyện thể tứ đoạn mà cũng dám bước lên đài sao? Lăn xuống đi!”
Khi ngọn Lôi Quang Phá Kình Quyền giáng tới, Vân Thiên Hà ánh mắt tối lại, bỗng quát khẽ trong tâm:
> “Xuất hiện đi – Hắc Hỏa Binh Hồn!”
Trong khoảnh khắc, một chiến binh giáp đen xuất hiện sau lưng hắn, thương ảnh lướt ra như vệt đen thiêu đốt lôi điện của đối phương – khiến mọi người ngỡ ngàng.
ẦM!! Một chiêu tung ra, thương ảnh mang theo lửa đen xuyên qua hộ thân khí, đối thủ văng khỏi lôi đài – bất tỉnh.
Cả quảng trường lặng như tờ. Trưởng lão chấp sự ánh mắt cực kỳ ngưng trọng.
Ngay hôm đó, trong Thần Viện bắt đầu lan truyền lời đồn:
> “Tên tân sinh kia… có thể triệu hồi chiến hồn!”
“Lẽ nào là một Chiến Linh Thể hiếm có ngàn năm?”
Nhưng Vân Thiên Hà chỉ lặng lẽ quay về phòng, luyện khí điều tức – hắn biết rõ, chỉ mới bước vào tầng đầu tiên của ‘U Hồn Thiên Biến Kinh’, còn chưa chạm tới cánh cửa thật sự của con đường hồn tu...