Mạnh Dao cảm thấy tim mình đập thình thịch trong lồng ngực. Cô có nên nói thật về chiếc hộp và những gì mình tìm thấy không? Hay nên giấu đi bí mật này để tránh chọc giận Lục Duật? Ánh mắt lạnh lùng của anh như xuyên thấu cô, khiến Mạnh Dao càng thêm hoảng loạn.
Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân. "Tôi... tôi chỉ đang tìm một cuốn sách để đọc thôi." Cô nói dối, giọng nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy. Mạnh Dao không muốn anh biết cô đã chạm vào quá khứ của anh, đặc biệt là những ký ức đau buồn đó.
Lục Duật không nói gì, ánh mắt vẫn khóa chặt vào cô, như thể đang cố gắng đọc vị từng suy nghĩ của Mạnh Dao. Sự im lặng của anh càng khiến cô thêm lo lắng. Cô siết chặt tay, cảm thấy mồ hôi lạnh toát ra.
Sau một lúc căng thẳng, anh khẽ nhướn mày. "Thư viện này có rất nhiều sách, cô không cần phải lục lọi đến mức đó." Giọng anh vẫn lạnh lùng, nhưng không có vẻ gì là nghi ngờ quá mức. "Đừng động vào những thứ không liên quan."
Mạnh Dao cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào anh. "Vâng, tôi hiểu rồi."
Lục Duật quay người, đi về phía bàn làm việc. Anh ngồi xuống, bật đèn bàn và bắt đầu tập trung vào tập tài liệu đang dang dở. Mạnh Dao thở phào nhẹ nhõm. Anh không truy cứu sâu hơn.
Cô lặng lẽ quay lại kệ sách, giả vờ tìm kiếm một cuốn nào đó. Tay cô khẽ chạm vào vị trí chiếc hộp gỗ vừa nãy, cảm nhận sự lạnh lẽo của nó. Những thông tin cô vừa khám phá về vụ tai nạn của mẹ anh, về khu vườn bị phong tỏa, và đặc biệt là cuốn nhật ký, vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí cô.
Cô nhận ra rằng, Lục Duật không chỉ là một người đàn ông lạnh lùng và tàn nhẫn như vẻ bề ngoài. Anh cũng là một người đã trải qua bi kịch, một đứa trẻ mất mẹ trong hoàn cảnh đau lòng. Điều đó không biện minh cho cách anh đối xử với cô, nhưng nó giúp cô hiểu hơn về con người anh. Anh mang trong mình những vết sẹo mà không ai có thể nhìn thấy, những nỗi đau mà anh chôn giấu rất sâu.
Mạnh Dao chọn bừa một cuốn sách và quay trở lại phòng mình. Cô nằm trên giường, nhưng không thể tập trung đọc. Tâm trí cô cứ vẩn vơ về những gì mình vừa tìm thấy. Có lẽ, cô nên tìm hiểu thêm về Hạ Lam và mối liên hệ của cô ta với gia đình Lục Duật trong quá khứ. Những dòng chữ trong nhật ký của mẹ Lục Duật đã ám chỉ đến một người phụ nữ gây ra rắc rối, và Hạ Lam là người phụ nữ duy nhất xuất hiện và khiến Lục Duật thay đổi cảm xúc.
Một ý nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu Mạnh Dao. Cô có thể tìm kiếm thông tin trên mạng. Mặc dù cô bị hạn chế sử dụng điện thoại, nhưng trong phòng Lục Duật vẫn có một chiếc máy tính bàn. Cô biết anh không bao giờ kiểm tra nó. Đó là một cơ hội nhỏ nhoi, nhưng cô phải nắm lấy.
Đêm đó, sau khi Lục Duật đã đi ngủ, Mạnh Dao lén lút đến thư phòng. Cô bật máy tính lên, tim đập thình thịch vì lo sợ bị phát hiện. Cô bắt đầu tìm kiếm thông tin về Hạ Lam, về gia đình Lục thị, và đặc biệt là về vụ tai nạn năm xưa. Từng dòng thông tin hiện ra trên màn hình, như mở ra một bức màn che phủ sự thật.
Cô đọc được rằng Hạ Lam là con gái của một đối tác kinh doanh thân thiết của cha Lục Duật. Gia đình họ có quan hệ rất gắn bó. Và một thông tin nữa khiến Mạnh Dao sững sờ: Hạ Lam chính là người đã ngồi cùng xe với mẹ Lục Duật vào ngày xảy ra tai nạn. Cô ta là người sống sót duy nhất, nhưng lại biến mất ngay sau đó.
Mạnh Dao cảm thấy lạnh toát sống lưng. Tại sao Hạ Lam lại không được nhắc đến trong các bài báo? Tại sao cô ta lại biến mất? Và quan trọng hơn, liệu cái chết của mẹ Lục Duật có liên quan gì đến Hạ Lam không? Một nghi ngờ lớn dần lên trong lòng Mạnh Dao, về một bí mật đen tối hơn cả những gì cô từng nghĩ.