Chương 12: Mảnh Ghép Khác Thường

Mạnh Dao cảm thấy toàn thân lạnh toát. Cô đọc đi đọc lại thông tin về vụ tai nạn, đặc biệt là dòng chữ "Hạ Lam là người sống sót duy nhất". Tại sao thông tin này không được công khai rộng rãi trên báo chí vào thời điểm đó? Tại sao Hạ Lam lại biến mất sau vụ tai nạn? Quá nhiều câu hỏi xoáy sâu vào tâm trí Mạnh Dao. Cô cảm thấy một bức màn bí mật dày đặc đang dần được vén lên, hé lộ một sự thật đen tối hơn những gì cô từng nghĩ.

Cô tiếp tục tìm kiếm những thông tin liên quan đến gia đình Hạ Lam, về mối quan hệ giữa Hạ Lam và mẹ Lục Duật. Càng tìm hiểu, Mạnh Dao càng nhận ra rằng Hạ Lam không đơn thuần chỉ là "người yêu cũ" của Lục Duật. Mối quan hệ của cô ta với gia đình Lục thị dường như còn phức tạp hơn nhiều.

Mạnh Dao nhớ lại những dòng nhật ký run rẩy của mẹ Lục Duật, về việc bà đang trên đường đi gặp một người để nói rõ mọi chuyện. Liệu người đó có phải là Hạ Lam không? Và liệu vụ tai nạn có phải là một sự cố ngoài ý muốn, hay là một âm mưu được sắp đặt? Những nghi vấn này khiến Mạnh Dao không thể nào chợp mắt được.

Cô dành phần lớn thời gian trong ngày tiếp theo để suy nghĩ. Cô không dám hỏi Lục Duật, bởi cô biết anh sẽ không bao giờ tiết lộ những bí mật này cho cô. Cô cũng không thể tin tưởng bất cứ ai trong căn biệt thự này, vì họ đều là người của Lục Duật. Chỉ có một người duy nhất Mạnh Dao có thể tin tưởng và tìm kiếm sự giúp đỡ: Lâm An.

Cô lấy tấm danh thiếp của Lâm An ra, ngón tay miết nhẹ lên con số trên đó. Cô do dự rất lâu. Liệu có nên liên lạc với anh ấy không? Việc này có thể khiến cô gặp nguy hiểm, hoặc Lâm An cũng sẽ bị liên lụy. Nhưng sự tò mò và khao khát tìm ra sự thật đã thôi thúc Mạnh Dao mạnh mẽ hơn tất cả những nỗi sợ hãi khác. Cô cần câu trả lời. Cô muốn biết tại sao Lục Duật lại trở nên lạnh lùng như vậy, và tại sao anh lại cưới cô để trả thù Hạ Lam, trong khi Hạ Lam dường như lại có liên quan mật thiết đến cái chết của mẹ anh.

Cuối cùng, Mạnh Dao quyết định. Cô tìm đến một chiếc điện thoại bàn ở khu vực ít người qua lại nhất trong biệt thự. Với bàn tay run rẩy, cô bấm số của Lâm An.

Chuông điện thoại reo vài hồi rồi có người nhấc máy.

"Alo?" Giọng Lâm An vang lên, ấm áp và quen thuộc.

Mạnh Dao hít một hơi sâu. "Chào anh Lâm An... Tôi là Mạnh Dao."

Đầu dây bên kia im lặng trong giây lát, rồi giọng Lâm An trở nên đầy ngạc nhiên và có chút vui mừng. "Mạnh Dao? Cô gọi cho tôi sao? Có chuyện gì vậy? Cô ổn chứ?"

Mạnh Dao cảm thấy một chút nhẹ nhõm khi nghe thấy sự quan tâm chân thành từ anh. "Tôi... tôi không biết phải bắt đầu từ đâu. Tôi có vài chuyện muốn hỏi anh. Chuyện này rất quan trọng."

Lâm An lập tức nhận ra sự nghiêm trọng trong giọng điệu của cô. "Được. Cô có thể gặp tôi không? Tôi sẽ đến chỗ nào đó tiện cho cô."

Mạnh Dao suy nghĩ nhanh chóng. Cô không thể ra ngoài dễ dàng. "Tôi... tôi không thể ra ngoài được. Có cách nào khác không?"

Lâm An trầm ngâm một lúc. "Được rồi, vậy thì thế này. Tối nay, sau khi mọi người trong nhà ngủ hết, cô có thể gọi lại cho tôi được không? Tôi sẽ cố gắng giúp cô hết sức có thể."

Mạnh Dao cảm thấy một tia hy vọng lóe lên. "Vâng, cảm ơn anh Lâm An. Rất nhiều."

Sau cuộc gọi, Mạnh Dao quay trở lại phòng. Trái tim cô đập thình thịch, một phần vì lo lắng, một phần vì sự phấn khích. Cô biết rằng mình đang dấn thân vào một con đường nguy hiểm, nhưng cô không thể dừng lại. Cô cần phải biết sự thật, không chỉ vì bản thân cô, mà còn vì người phụ nữ đã khuất và cả Lục Duật, người đang bị giam cầm bởi những nỗi đau và bí mật.