Chương 13: Lời Kể Giữa Đêm Khuya

Đêm đó, Mạnh Dao trằn trọc không ngủ. Mỗi tiếng động nhỏ trong biệt thự đều khiến cô giật mình. Cô chờ đợi Lục Duật đi ngủ, chờ đợi căn nhà chìm vào tĩnh lặng. Khi đồng hồ điểm hai giờ sáng, và mọi thứ đều yên ắng, Mạnh Dao rón rén rời khỏi phòng. Cô đến chiếc điện thoại bàn ở góc khuất nhất, nơi cô có thể nói chuyện mà không bị ai nghe thấy.

Với bàn tay run rẩy, cô bấm số của Lâm An. Chuông reo vài hồi, và anh bắt máy ngay lập tức, như thể anh cũng đang thức và chờ đợi cuộc gọi của cô.

"Alo? Mạnh Dao?" Giọng anh trầm ấm, mang theo sự quan tâm.

"Vâng, là tôi đây," Mạnh Dao khẽ nói, giọng vẫn còn run rẩy. "Xin lỗi vì đã làm phiền anh vào giờ này."

"Không sao cả," Lâm An trấn an. "Cô có chuyện gì muốn hỏi tôi vậy?"

Mạnh Dao hít một hơi sâu. "Anh Lâm An, tôi... tôi muốn hỏi về vụ tai nạn của mẹ Lục Duật. Anh có biết gì về nó không?"

Đầu dây bên kia im lặng trong giây lát. Mạnh Dao có thể nghe thấy tiếng thở dài của Lâm An. "Tôi biết một chút. Vụ việc đó đã gây chấn động một thời gian dài trong giới thượng lưu. Tại sao cô lại muốn biết?"

"Tôi... tôi vô tình tìm thấy vài thứ," Mạnh Dao nói, cố gắng giữ giọng bình tĩnh. "Có một số chi tiết khiến tôi băn khoăn. Tôi đọc được rằng Hạ Lam cũng có mặt trong chiếc xe đó. Điều này có đúng không?"

Lâm An trầm giọng. "Đúng vậy. Hạ Lam là người duy nhất sống sót sau vụ tai nạn. Cô ấy là con gái của ông Hạ, một đối tác làm ăn rất thân thiết với Lục gia. Vì vậy, thông tin về cô ấy đã bị che giấu khá kỹ lưỡng, để tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của hai gia đình."

"Vậy tại sao cô ấy lại biến mất sau đó?" Mạnh Dao hỏi dồn dập, sự thật cô khám phá ra càng khiến cô thêm nghi ngờ.

"Sau vụ tai nạn, Hạ Lam bị sốc tâm lý rất nặng. Cô ấy gần như hóa điên, liên tục gào thét và hoảng loạn. Gia đình cô ấy đã đưa cô ấy ra nước ngoài điều trị và giữ bí mật tuyệt đối về sự hiện diện của cô ấy trên chiếc xe định mệnh đó," Lâm An kể, giọng anh trầm buồn. "Vụ việc đó đã khiến Lục Duật bị tổn thương rất nặng nề. Anh ấy chứng kiến cảnh mẹ mình ra đi, và tin rằng Hạ Lam có liên quan đến cái chết của bà."

"Chờ đã," Mạnh Dao ngắt lời. "Anh nói Lục Duật tin Hạ Lam có liên quan sao? Nhưng cô ấy là bạn bè của mẹ anh ấy, và họ còn yêu nhau mà?"

"Chuyện tình cảm của họ chỉ thực sự phát triển sau khi Hạ Lam trở về nước gần đây," Lâm An giải thích. "Hơn mười năm trước, Hạ Lam và Lục Duật chỉ là những người bạn thân thiết từ nhỏ. Lục Duật luôn yêu mẹ mình hơn bất cứ điều gì. Và cái chết của bà đã để lại một vết sẹo lớn trong lòng anh ấy. Anh ấy luôn dằn vặt bản thân vì đã không có mặt ở đó để bảo vệ mẹ mình."

"Nhưng tại sao anh ấy lại cưới tôi để trả thù Hạ Lam nếu anh ấy tin cô ấy có liên quan đến cái chết của mẹ mình?" Mạnh Dao hỏi, giọng đầy bối rối. Câu chuyện này quá phức tạp, và mọi thứ dường như không khớp với những gì cô nghĩ.

Lâm An im lặng một lúc, như đang cân nhắc lời nói. "Có vẻ như mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ, Mạnh Dao. Lục Duật căm ghét Hạ Lam, nhưng cũng yêu cô ấy. Sự căm ghét đó xuất phát từ việc anh ấy cho rằng Hạ Lam là nguyên nhân gián tiếp gây ra cái chết của mẹ mình, hoặc cô ấy biết sự thật nhưng đã che giấu. Anh ấy muốn trừng phạt cô ấy, muốn cô ấy cũng phải nếm trải sự đau khổ như anh ấy. Việc cưới cô, tôi đoán, là một phần của kế hoạch đó, để Hạ Lam phải chứng kiến anh ấy thuộc về người khác."

Mạnh Dao chết lặng. Một tình yêu bị bóp méo bởi sự căm thù và nỗi đau. Lục Duật đã bị dày vò suốt mười năm qua bởi bi kịch gia đình, và anh dùng chính tình yêu của mình để làm công cụ trả thù. Điều này giải thích cho sự lạnh lùng tàn nhẫn của anh, nhưng cũng khiến cô cảm thấy thương hại anh. Anh cũng là một nạn nhân, một người đàn ông bị mắc kẹt trong quá khứ.

"Vậy còn cái khu vườn bị khóa kia thì sao?" Mạnh Dao hỏi, giọng cô đã bình tĩnh hơn một chút. "Có phải là nơi mẹ anh ấy thường ở không?"

"Đúng vậy," Lâm An đáp. "Đó là khu vườn yêu thích của mẹ Lục Duật. Sau khi bà qua đời, Lục Duật đã phong tỏa nó. Anh ấy không muốn bất cứ ai chạm vào những kỷ niệm của bà."

Cuộc trò chuyện với Lâm An đã hé lộ một phần lớn bí mật về Lục Duật và quá khứ của anh. Mạnh Dao cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Cô vẫn là một con cờ trong trò chơi trả thù của anh, nhưng giờ đây, cô đã hiểu rõ hơn về lý do anh lại làm như vậy. Cô không còn cảm thấy hoàn toàn căm ghét anh nữa, mà thay vào đó là một sự thương cảm sâu sắc.