Chương 19: Cuộc Gọi Nửa Đêm và Lời Tiết Lộ

Đêm đã về khuya, và toàn bộ biệt thự chìm trong tĩnh lặng. Mạnh Dao đảm bảo Lục Duật đã ngủ say trước khi rón rén đến chiếc điện thoại bàn ở hành lang. Cô bấm số của Lâm An, và lần này, cảm giác lo lắng đã vơi đi, thay vào đó là sự quyết tâm.

"Alo?" Giọng Lâm An vang lên, vẫn ấm áp và tỉnh táo như thể anh không hề ngủ. "Mạnh Dao, cô gọi rồi."

"Vâng, xin lỗi vì lại làm phiền anh vào giờ này," Mạnh Dao nói khẽ, mắt không ngừng đảo quanh để đảm bảo không ai nghe thấy.

"Không sao. Có phải cô đã tìm hiểu thêm được gì không?" Lâm An hỏi, giọng anh đầy vẻ khuyến khích.

"Vâng," Mạnh Dao đáp, rồi kể lại chi tiết những gì cô đã đọc được trên máy tính của Lục Duật về Hạ Lam là người sống sót duy nhất trong vụ tai nạn, và cả những dòng nhật ký cuối cùng của mẹ Lục Duật. "Có vẻ như mọi thứ không đơn giản. Tôi cảm thấy có điều gì đó không đúng."

Lâm An im lặng một lúc. Mạnh Dao có thể nghe thấy tiếng thở dài của anh qua điện thoại. "Cô Mạnh Dao, những gì cô tìm thấy... là một phần sự thật. Nhưng còn một điều mà không nhiều người biết, đặc biệt là Lục Duật."

Mạnh Dao nín thở. "Là gì ạ?"

"Vào ngày xảy ra tai nạn, mẹ Lục Duật và Hạ Lam không chỉ đơn thuần là đi cùng xe," Lâm An bắt đầu kể, giọng anh trầm hẳn. "Lúc đó, Hạ Lam đang có thai."

Mạnh Dao sững sờ. Tay cô run lên, suýt đánh rơi điện thoại. "Có thai? Với ai?"

"Với Lục Duật," Lâm An đáp, giọng nói đầy tiếc nuối. "Họ đã yêu nhau từ rất lâu, nhưng mối quan hệ đó bị Lục gia phản đối kịch liệt. Bà Lục, tức mẹ kế của Lục Duật, không chấp nhận Hạ Lam. Còn mẹ ruột của Lục Duật... bà ấy cũng không biết chuyện này cho đến gần cuối."

"Vậy... vậy tại sao Hạ Lam lại ở trong xe với mẹ Lục Duật?" Mạnh Dao hỏi, đầu óc cô quay cuồng với những thông tin bất ngờ này.

"Đó là điểm mấu chốt," Lâm An tiếp tục. "Vào ngày hôm đó, mẹ Lục Duật đã phát hiện ra chuyện Hạ Lam mang thai con của Lục Duật. Bà ấy vô cùng tức giận và thất vọng. Bà ấy muốn nói chuyện riêng với Hạ Lam để làm rõ mọi chuyện, để yêu cầu Hạ Lam từ bỏ Lục Duật. Họ đã cãi vã rất lớn trong xe ngay trước khi vụ tai nạn xảy ra."

Mạnh Dao cảm thấy cổ họng khô khốc. Mọi chuyện đột nhiên trở nên sáng tỏ đến đau lòng. "Vậy... có phải Hạ Lam đã cố tình gây ra tai nạn?" Cô hỏi, giọng đầy hoài nghi và sợ hãi.

"Không," Lâm An kiên quyết. "Theo tôi được biết, đó là một vụ tai nạn thuần túy do thời tiết xấu và tốc độ cao. Tuy nhiên, Hạ Lam, trong lúc hoảng loạn sau vụ tai nạn và chứng kiến cái chết của mẹ Lục Duật, đã bị sẩy thai. Điều này đã khiến cô ấy suy sụp hoàn toàn, dẫn đến tình trạng tâm thần không ổn định sau đó. Gia đình cô ấy đã phải giữ kín chuyện này để bảo vệ cô ấy khỏi sự phán xét của xã hội, và cũng để tránh làm Lục Duật thêm đau khổ khi biết sự thật về đứa con của mình."

Mạnh Dao chết lặng. Một bi kịch chồng chất bi kịch. Lục Duật không chỉ mất mẹ, mà còn mất cả đứa con chưa kịp chào đời. Và Hạ Lam, cô ta cũng là một nạn nhân, mất đi đứa con của mình và phải sống trong sự dằn vặt, sợ hãi.

"Vậy Lục Duật... anh ấy không hề biết về đứa con sao?" Mạnh Dao thì thầm.

"Anh ấy không biết," Lâm An xác nhận. "Chỉ có một vài người thân cận nhất với Hạ Lam và gia đình cô ấy biết chuyện này. Ngay cả Lục Duật cũng không. Anh ấy chỉ biết Hạ Lam biến mất để điều trị tâm lý sau vụ tai nạn, và anh ấy tin rằng cô ấy có liên quan đến cái chết của mẹ mình, hoặc ít nhất là đã che giấu sự thật nào đó."

Mạnh Dao cảm thấy một làn sóng thương cảm sâu sắc dành cho cả Lục Duật và Hạ Lam. Họ đều là những người bị mắc kẹt trong một bi kịch đau lòng, bị dày vò bởi những bí mật và hiểu lầm. Cuộc hôn nhân của cô với Lục Duật, vốn được xây dựng trên sự trả thù, giờ đây càng trở nên vô nghĩa và nghiệt ngã hơn bao giờ hết.

"Cảm ơn anh Lâm An," Mạnh Dao nói, giọng cô nghẹn ngào. "Anh đã giúp tôi rất nhiều."

"Không có gì," Lâm An đáp. "Tôi chỉ hy vọng sự thật này sẽ giúp mọi chuyện tốt đẹp hơn."

Mạnh Dao gác máy, lòng cô nặng trĩu. Sự thật đã được phơi bày, nhưng nó lại đau đớn hơn những gì cô tưởng tượng. Giờ đây, cô biết Lục Duật đang sống trong một sự hiểu lầm lớn. Cô cần phải làm gì đó. Cô cần phải nói cho anh biết sự thật, cho dù điều đó có thể khiến anh đau khổ tột cùng. Nhưng cô tin, chỉ khi đối mặt với sự thật, anh mới có thể được giải thoát.