Chương 5: Vô Sỉ Danh Chấn Giang Hồ

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Lý Cẩu Đản vẫn ngày ngày "tận tụy" với công việc tạp dịch của mình tại Phù Vân Môn, nhưng danh tiếng của hắn thì lại vang xa... theo một cách rất riêng. Hắn không hề nổi tiếng nhờ tu vi cao thâm hay tài năng xuất chúng, mà là nhờ sự vô sỉ và những pha "nhặt nhạnh" kinh điển.

"Này, ngươi có nghe nói về Lý Cẩu Đản chưa?"

"À, cái tên tạp dịch chuyên ăn trộm bánh bao, chuyên nhặt đồ rơi của người khác hả?"

"Đúng đấy! Nghe nói hắn vừa 'nhặt' được một bộ công pháp tuyệt thế ở Cấm Địa Phía Tây!"

"Thật á? Cấm địa đấy nguy hiểm lắm mà!"

"Nghe đâu hắn vấp chân, ngã vào đúng cái hang có bộ xương khô ôm công pháp. Thật là... vận chó má!"

Những câu chuyện về Lý Cẩu Đản cứ thế truyền miệng khắp các môn phái lân cận, biến hắn từ một tên tạp dịch vô danh thành một "huyền thoại" sống về sự vô sỉ và vận may trời ban. Hắn vẫn chỉ ở tầng Luyện Khí, nhưng cái "Khí Hạt Đậu" của hắn đã lớn đến mức gần bằng hạt mít. Quan trọng hơn, hắn đã "tái chế" được kha khá "phế liệu" thành vũ khí riêng.

Vô Sỉ Kiếm đã được hắn cường hóa thêm bằng cách dán mấy cục nam châm cũ hắn nhặt được. Giờ đây, mỗi khi hắn múa kiếm, nó không chỉ ám mùi mà còn tạo ra những tiếng "tạch tạch" vui tai, khiến đối thủ... phân tâm mà vấp ngã.

Cái Chảo Vỡ cũng không còn chỉ để luyện đan gây tiêu chảy. Cẩu Đản tình cờ phát hiện ra, nếu hắn ném một ít tóc rụng của các sư tỷ vào đó, rồi đổ thêm nước bọt của chính mình, cái chảo sẽ phát ra một luồng khói xanh. Ai hít phải khói này sẽ đột nhiên có cảm giác muốn... nhảy múa điên cuồng, không kiểm soát được bản thân. Hắn đặt tên chiêu này là "Vũ Điệu Huyễn Hoặc".

Quyển Bí Thuật Tàn Khuyết được hắn "chắp vá" thêm đủ thứ, biến thành một bộ bí kíp tạp nham. Chiêu "Vô Sỉ Độn Pháp" của hắn đã được nâng cấp, giờ đây hắn có thể... giả vờ ngất xỉu, lăn lộn vào đúng chỗ hiểm yếu của đối thủ, hoặc vấp vào đồ vật để tạo ra hiệu ứng domino gây hỗn loạn.

Và cái Nhẫn Không Gian của hắn, tuy vẫn chập chờn, nhưng lại có một công dụng bất ngờ: nó có thể hút những linh vật, linh thảo, hoặc thậm chí là... quần áo của kẻ địch nếu chúng sơ ý để lộ.

Lý Cẩu Đản vẫn duy trì thói quen "học lỏm" và "mượn đồ" của người khác. Hắn thường xuyên lén lút nghe trộm các trưởng lão giảng đạo, rồi về tự mình suy diễn lung tung. Có lần, hắn nghe lỏm được một bài chú trừ tà, nhưng hắn lại biến tấu thành một bài hát ru ngủ, khiến kẻ địch đang hùng hổ tấn công bỗng dưng... buồn ngủ rũ rượi.

Sự nổi tiếng "bất đắc dĩ" của Cẩu Đản kéo theo nhiều rắc rối. Các môn phái khác bắt đầu cử người đến Phù Vân Môn để "tìm hiểu" về hắn, hoặc thậm chí là... định cướp những "bí bảo" mà hắn "nhặt" được.

Một ngày nọ, một thiếu nữ xinh đẹp, áo trắng như tuyết, cưỡi thanh kiếm bay lượn trên trời, hạ xuống trước cổng Phù Vân Môn. Nàng là Lâm Thanh Thanh, đệ tử chân truyền của một môn phái lớn, nổi tiếng xinh đẹp và tài năng. Nàng đã nghe danh Lý Cẩu Đản và muốn tận mắt xem kẻ vô sỉ này là ai.

"Ai là Lý Cẩu Đản? Kẻ chuyên cướp của người khác?" Lâm Thanh Thanh giọng điệu băng giá, lạnh lùng hỏi.

Lý Cẩu Đản lúc đó đang lén lút ăn trộm một quả táo từ vườn cây của trưởng lão, nghe thấy tiếng thì giật mình, suýt sặc. Hắn nhìn thấy Lâm Thanh Thanh xinh đẹp như tiên nữ, liền chảy nước dãi.

"Ái chà, đây có phải là tiên nữ giáng trần không ạ? Tiểu nhân chính là Lý Cẩu Đản, xin được ra mắt tiên nữ!" Hắn lập tức vứt quả táo đi, lau miệng, rồi cười toe toét chạy ra, vẻ mặt vô cùng vô sỉ.

Lâm Thanh Thanh nhíu mày, hiển nhiên bị thái độ của Cẩu Đản làm cho khó chịu. "Ngươi chính là tên tạp dịch Lý Cẩu Đản chuyên làm những chuyện bỉ ổi đó sao?"

"Ấy, tiên nữ nói gì mà khó nghe vậy? Tiểu nhân chỉ là người thật thà, chất phác, thỉnh thoảng... nhặt dùm đồ của người khác thôi ạ!" Cẩu Đản giả vờ oan ức.

Từ đây, Lý Cẩu Đản không chỉ phải đối mặt với những thử thách tu luyện, mà còn phải đối phó với những kẻ muốn cướp "gia tài" của hắn, và cả những "mối tình" dở khóc dở cười với các mỹ nữ. Hắn vẫn sẽ tiếp tục hành trình "Vô Sỉ Tiên Tôn" của mình, làm náo loạn cả giới tu tiên bằng những pha hài hước và những chiêu trò không ai ngờ tới.