Tại nơi Loạn Thú
Vực không phân quy tắc này cực kì hỗn loạn, nơi đây không chỉ tập trung các
tông phái nhân tộc rải rác, mà còn có những loại Yêu thú hung hãn cường hoành.
Quy tắc ở đây đều do chúng nắm giữ, muốn từ các Vực khác đi qua Loạn Thú Vực hoặc
từ nơi này tiến tới Vực khác đều phải giao nộp Vương Thạch, đây là một thứ
không thể thiếu trong giao dịch trao đổi, nó giống như là tiền tệ vậy.
Ở một con đường
mòn giao nhau từ Tây Vực tới Loạn Thú Vực, có một nhóm Yêu Thú ức hiếp một nữ tử
yếu đuối. Bọn chúng hành hạ tra tấn nàng đến thê thảm, chỉ vì nàng không có
vương thạch để giao nộp cho chúng. Toàn thân nàng bị thương do kiếm trảo gây
ra, vết thương cực sâu khó mà hồi phục trong thời gian ngắn được.
“Tiện nhân, ngươi
còn không giao nộp vương thạch ta sẽ giết ngươi!" Ở một bên có một đầu yêu
thú hoá hình người, thân hình vạm vỡ cứng rắn, trên đầu hắn có hai cái sừng nhỏ
vừa. Hắn là người của Long Tộc, thực lực nằm khoảng Đại Thành Luyện Thể Cảnh,
cũng có chút bản lĩnh. Hắn nhìn nữ tử bên dưới mà quát lớn, xung quanh còn hai
tên yêu thú hoá hình người khác cười cợt.
“Nữ tử này quả là
thứ tốt a, dùng để đoạt xá không kém gì cho lắm!” Cách khoảng năm mươi trượng không
xa, một giọt huyết hồng đỏ sẫm đang lơ lững giữa thiên địa mà thầm nghĩ. Ngoài
Yểm La ra thì còn có thể là ai nữa, hiện tại nành đang truy tìm một thân xác nữ
tử phù hợp để đoạt xá.
Tính đến bây giờ
nàng đã truy tìm ba ngày rồi, nhưng vẫn là không tìm được thân xác phù hợp.
“Ta thật sự không
còn vương thạch, dù các ngươi có giết ta thì cũng như vậy thôi!” Vị nữ tử bị
đám yêu thú hành hả lên tiếng đáp.
Thân hình nàng quả
thật thon thả quyến rũ, dáng người cao cao, nhất là cặp chân của nàng, trắng
như ngọc mà lại dài thon. Khuôn mặt nàng là trái xoan xinh đẹp, ánh mắt màu đen
tuyền, mái tóc màu đen óng búi nhẹ. Thực lực nàng là Ngưng Phù Cảnh Viên Mãn,
nàng gọi là Nguyệt Nha.
“Hừ, vậy thì chết
đi!” Tên yêu thú long tộc đã chịu hết nổi liền quát một tiếng. Sau đó hắn định
cung kiếm trảm sát nàng, đột nhiên xuất hiện một thanh âm khàn khàn vang lên
không hề cố định.
“Dừng tay!” Giọng
nói phát ra tứ phương, đâu đâu cũng có giọng nói khàn khàn kia.
“Ngươi là ai? Lại
dám xen vào chuyện của ta, muốn chết sao?” Tên Yêu Thú Long Tộc tức giận nhìn
xung quanh mà quát, sắc mày nhíu tới phẫn nộ.
“Cầm lấy rồi
cút!” Giọng nói kia lại vang lên, một túi vương thạch đầy tràn từ nơi nào đó
bay tới. Đây chính là thứ nàng dùng để đổi lấy nữ tử, một thân xác hoàn mỹ như
vậy không đoạt xá thì hơi lãng phí.
Tên yêu thú long
tộc chụp lấy túi đựng vương thạch kiểm tra, sau khi chắc chắn đó là vương thạch
thì chúng mới thả nữ tử kia. Chỉ vài cái chớp mắt, ba bọn yêu thú kia đều biến
mất dạng, khu vực chỉ còn lại mình nữ tử kia mà thôi.
“Cảm tạ tiền bối
ra tay giúp đỡ, nếu tiền bối có gì cần giúp cứ nói, vãn bối nhất định nghe
theo!” Sau khi đám Yêu thú kia chạy mất, Nguyệt Nha mới quay người lại ôm quyền
khom người lên tiếng cảm tạ.
“Ngươi tên là gì?”
Ở một góc khuất giữa bụi rậm, một giọt huyết hồng đang lơ lửng ở đó, giọng nói
lúc trước cùng túi vương thạch đều từ nàng phát ra.
“Vãn bối là Nguyệt
Nha!” Nguyệt Nha cũng kính cẩn mà trả lời, nàng tin tưởng vị tiền bối kia hẳn sẽ
không làm hại nàng.
“Nguyệt Nha,
ngươi có nguyện ý cùng ta kết mối thiện duyên. Giúp ngươi trở nên mạnh mẽ không
ai bắt nạt ngươi được hay không, chúng ta sẽ cùng tồn tại vĩnh hằng cùng trời đất
này!” Yểm La lên tiếng nói thêm, nàng quả thật rất muốn đoạt xá, ngưng nếu Nguyệt
Nha chống cự và tự bạo thân thể thì việc đoạt xá sẽ thất bại, tàn hồn cuối cùng
của nàng cũng bị huỷ diệt. Cho nên nàng muốn Nguyệt Nha tự nguyện đáp ứng, cả
hai sẽ cùng tồn tại.
“Ta được ngài cứu
thoát, mọi việc xin nghe theo ngài!” Nguyệt Nha mặc dù có thực lực ổn, nhưng đại
đa số đều bị bắt nạt, hành hạ, tra tấn, nhiều lúc suýt mất mạng nữa. Nàng rất hận,
rất muốn mạnh mẽ, mà điều mà Yểm La vừa nói lại đúng với ý của nàng nên nàng
không từ chối cũng không đồng ý trực tiếp.
“Được, tiếp theo
đây hãy đọc theo ta!” Yểm La hài lòng vui mừng lên tiếng.
Lúc này, một giọt
huyết hồng từ bụi rậm xuất hiện trước mặt Nguyệt Nha khiến nàng hơi bất ngờ,
nhưng sau đó nàng ta đã bình ổn trở lại.
“Ta nguyện dùng
thân xác này tồn tại cùng hai hồn phách khác biệt, hai mệnh hợp chung làm một –
sống cùng sống – mạnh cùng mạnh – tử cùng tử - cả hai từ nay sẽ đồng hành chung
một thân xác!” Yểm La đọc trước, Nguyệt Nha đọc sau, hai người đứng giữa con đường
mòn dẫn tới Loạn Thú Vực kết nối sinh mệnh, cùng nhau trải qua sinh tử đồng
hành tồn tại lẫn nhau.
“Vù!” Sau khi hai
người dứt tiếng, thân thể Nguyệt Nha chấn động dữ dội, nàng đột nhiên mất quyền
kiểm soát thân thể. Còn giọt Huyết Hồng cũng thập phần run rẩy, từng luồng tàn
hồn bên trong huyết hồng chảy ra, hướng mi tâm Nguyệt Nha tràn vào liên tục.
Luồng yêu lực của
Yểm La cùng với đạo pháp Nguyệt Nha tuôn ra như hải dương, bao phủ thân thể
Nguyệt Nha như một chiếc kén lớn. Dao động vô hình khuếch đại từng vòng, một
chiếc kén có màu sắc đen lam xoay chuyển.
“Chính phái các
ngươi hãy đợi đó, chờ ta hoàn thành trọng sinh sẽ tới tìm các ngươi!”
Sau khi tàn hồn Yểm
La hoàn toàn dung nhập vào ki tâm Nguyệt Nha, chiếc kén bao phủ thân thể Nguyệt
Nha cũng lặng lẽ mờ nhạt rồi biến mất thiên địa. Lần Yểm La trọng sinh này khoảng
một trăm năm, nàng còn phải duy trì kí ức lúc nàng là Ma Tôn dùng hoà với kí ức
Nguyệt Nha, khiến cho hai người sinh ra tâm ý tương thông không vị vài xích.
Ngoài ra trong khoảng thời gian phá kén trọng sinh này, nàng phải khôi phục thực
lực Ma Tôn Cảnh Đại Thành như lúc trước. Thời gian một trăm năm này là khoảng
thời gian tốt nhất, giúp nàng lột xác trở lại một diện mạo mới.
…………
Trong lúc Yểm La
đang trong giai đoạn lột xác trọng sinh, những Tộc trưởng chính phái như Cửu
Huyền Tông, Hoàng Đạo Thiên Tông đều đã bế quan khôi phục tu vi sức mạnh, lẫn hồi
phục thương thế thảm hại, vừa hay thời gian bọn họ bế quan cũng là một trăm
năm, sau một trăm năm thì bọn họ rời khỏi bế quan và đón nhận một Ma Tôn mới.
Thời gian trối
qua như thoi đưa, chớp mắt đã trôi qua ba mươi năm, trong thời gian này, các
chính phái đều tăng trưởng thực lực không ít, ngay cả tên Mục Uyên phu quân của
Yểm La đã đạt tới Bán Bộ Vị Diện Cảnh rồi, hơn nữa bên trong Cửu Huyền Đạo Tông
cũng do hắn quản lý tất cả. Hiện tại hắn là tộc trưởng kế nhiệm đời tiếp theo của
tông phái, dưới sự dẫn dắt của hắn thì Cửu Huyền Đạo Tông đã lớn mạnh tới mức
chiếm một khu vực rộng lớn ở Đông Vực
Những thế lực
chính phái khác cũng tăng trưởng nội tình không ít, thực lực từ đệ tử đến các
trưởng lão tăng lên đến đáng sợ. Không còn Yêu Tộc càn quấy, chính phái cùng
dân chúng an hưởng thái bình rất nhiều.
Sáu mươi năm tiếp
theo trôi qua.
Trong thời gian
này, tình hình các Vực đều có sự thay đổi lớn. Vốn dĩ Đông, Tây, Nam, Bắc Vực đều
có ba hoặc năm tông phái cùng nhau cai quản, thì bây giờ mỗi Vực chỉ có một
tông phái cai quản mà thôi. Cửu Huyền Đạo Tông do Mục Uyên dẫn dắt, cai quản
Đông Vực rộng lớn, trong đó có hai ba tông phái đã bị Mục Uyên đánh chiếm hợp lại
làm một.
Hoàng Đạo Thiên Tộc
do Hoàng Kiều dẫn dắt chiếm cứ Nam Vực, Nguyệt Ảnh Tông do Nguyệt Mị con gái
Minh Nguyệt dẫn dắt chiếm cứ Bắc Vực. Và ở Tây Vực là Lăng Thiết Thiên Tông chiếm
đóng, sau khi Ma Uyên Thánh Điện vị diệt thì vị thiếu tộc trưởng Lăng Liệt dẫn
toàn tông phái tới chiếm cứ, giao chiến bùng nổ ngưng cuối cùng bị Lăng Thiết
Thiên Tông chiếm giữ.
Ở Loạn Thú Vực vẫn
không hề thay đổi chút nào, các tộc Yêu Thú tự do nắm quy tắc điều hành, ở đây
kẻ mạnh có tiếng nói, kẻ thua chỉ biết phục tùng mà thôi. Nhân tộc không dám
xâm phạm, mà Yêu Thú ở Loạn Thú Vực cũng không lấn tới.
Một trăm năm
sau,…
Các vị tộc trưởng
các tông phái bế quan suốt trăm năm đều lần lượt rời khỏi. Thực lực, sức mạnh,
tu vi, vết thương đều đã khỏi hẳn và còn tăng mạnh đến đáng sợ, hiện tại bọn họ
đã được xem như là Lão tổ của các tông phái.
…ở một con đường
mòn vắng yên tĩnh từ Đông Vực tới Loạn Thú Vực. Chiếc kén màu hắc lam lưu chuyển
từ từ xuất hiện, ánh sáng từ khắp thân kén bắn ra bốn phương tám hướng.
“Rắc!” Thanh âm
vang lên, một vài vết nứt đen kịt xuất hiện, ngay sau đó trên bề mặt chiếc kén
lan ra nhiều vết nứt hơn.
“Ầm!” Một thanh
âm nổ lớn vọng ra, chiếc kén chớp mắt nổ tung ra thành từng mảnh nhỏ, từ bên
trong lộ ra một đôi chân trắng hồng ngọc thon dài, thân hình quyến rũ đều đặn
bước ra, khí thế bùng phát khiến thiên địa phải run sợ ảm đạm, bầu trời đen kịt
phủ kín khu vực phạm vi trăm dặm. Sấn chớp rền vang rạch ngang giữa thương
khung, mọi sinh linh đều khóc thét vang vọng. Một nữ tử thân hình trần truồng rời
khỏi chiếc kén, toàn thân được bao phủ lớp yêu lực cùng đạo pháp tạo thành bộ
xiêm y hắc lam. Gương mặt nành băng lãnh ngưng tụ sát khí nồng đậm, ánh mắt loé
lên một luồng khí ngưng thực chất, ngoài Yểm La trăm năm hoá kén để sống lại lần
nữa ra còn có thể là ai.
Từ kí ức đến sức
mạnh thực lực nàng đều giữ nguyên vẹn, thù diệt toàn tộc trăm năm trước vẫn rõ
mồn một trong hải não nàng, thực lực Ma Tôn cảnh Đại Thàng của nàng cũng khôi
phục trở lại.
“Tỷ tỷ, tiếp theo
đây nên làm gì?” Bên trong thân xác này tồn tại hai linh hồn mà không hề vị bài
xích lẫn nhau, người vừa lên tiếng hỏi là Nguyệt Nha. Kí ức nàng ta so với Yểm
La càng đáng thương hơn nhiều, mất phụ thân, gia tộc bị diệt, bản thân bị hành
hạ tới sống đi chết lại. Chính vì điều đó mà Yểm La không cắn nuốt hồn phách của
Nguyệt Nha, mà để nàng tồn tại luôn.
“Ta bây giờ tạm
thời chưa thể lộ diện, muội hãy điều khiển thân xác này đi tới Đông Vực, tham
gia tuyển bạt đệ tử.” Yểm La lên tiếng phân phó, hiện tại hai người không chỉ
chung thân xác, mà ngay cả suy nghĩ, tính mạng đều hoàn toàn dung hoà làn một,
Yểm La chết thì Nguyệt Nha chết, ngược lại cũng như vậy.
“Vâng thưa sư tỷ!”
Nguyệt Nha mỉm cười gật đầu, nàng điều khiển thân thể hướng Đông Vực mà đi, khí
tức của nàng đang dao động ở Ngưng Phù Cảnh Viên Mãn. Khó ai có thể cảm nhận được
sự tồn tại của Ma Tôn Yểm La.
“Có lẽ Vị Diện
này nên gào thét van xin quỳ lạy ta đi, lần trở lại này ta sẽ khiến toàn bộ
sinh linh chìm trong biển máu!” Vừa đi, Yểm La phát ra giọng nói đáng sợ vọng
ra tứ phía, khiến thương khung thiên địa đều ảm đạm rất nhiều.