Cửu Huyền Đạo
Tông lúc này đang mở rộng tuyển bạt đệ tử khắp Đông Vực, thời gian tuyển bạt
sau ba ngày chính thức tái khởi. Mỗi lần Cửu Huyền Đạo Tông thu nhận đệ tử đều
là số lượng 1000, nhưng năm nay lại khác, bọn họ thu nhận số lượng chỉ là 300
mà thôi. Thực lực yêu cầu là Ngưng Phù Cảnh Tiểu Thành trở lên.
Khắp Đông Vực bây
giờ, các gia tộc lớn nhỏ hay những tông phái, môn phái nhị lưu đều sắp xếp đưa
con trai hoặc cháu của bọn họ tiến vào Cửu Huyền Đạo Tông, mong nó sớm ngày đạt
thực lực mạnh mẽ về tộc chấn hưng.
Tin tức Cửu Huyền
Đạo Tông không chỉ nằm ở Đông Vực, mà ngay cả Tây, Nam, Bắc Vực hay Loạn Thú Vực
cũng đều nhận được. Thế nhưng những thế lực tông phái nhất lưu sánh ngang với Cửu
Huyền Đạo Tông, đều bĩu môi xem thường.
Chưa tới thời hạn
ba ngày tuyển bạt, trước cửa ngoại môn Cửu Huyền Đạo Tông đã có rất nhiều thiếu
niên nam nữ khác nhau tụ họp ở đó, khí tức trên người phát ra đều là Ngưng Phù
Cảnh. Từ cửa lớn ngoại môn trải dài mười dặm đều không thiếu người đến tham dự
tuyển bạt, số lượng phải lên tới trên ngàn người.
………
Bên trong một
quán tửu lưu cách Cửu Huyền Đạo Tông khoảng hai mươi dặm, một thiếu nữ khoác y
phục trắng ngọc thanh y với hoa văn kì dị, ánh mắt nàng nhìn ra cửa sổ phóng
qua hai mươi dặm nhìn về tông phái kia, miệng khẽ nhếch đường cong nhẹ. Ngọc thủ
cầm ly trà nóng mà hưởng thụ, ngoài Yểm La ra thì còn có thể là ai cơ chứ.
“Tỷ tỷ, có chuyện
gì sao?” Nguyệt Nha cảm nhận được trạng thái vui vẻ của Yểm La hơi tò mò hỏi, tất
nhiên những nơi có đông người qua lại thì hai nàng đều truyền âm giao tiếp với
nhau.
“Không có gì, hai
ngày nữa muội tiến tới Cửu Huyền Đạo Thông tham gia tuyển bạt đệ tử! Việc trả
thù diệt tộc bắt đầu từ bọn họ vậy.” Yểm La nhấp một ly trà nóng rồi nhạt giọng
giải thích, ánh mắt loé lên quang mang băng lãnh ẩn hiện sát khí.
“Tỷ tỷ, mặc dù ta
đã là Viên Mãn Ngưng Phù Cảnh, nhưng chiêu thức ta có được rất ít. Chỉ sợ sẽ
khiến tỷ thất vọng!” Nguyệt Nha không chút giấu diếm mà đáp lại, nàng hiện tại
không có chiêu thức nào cả, chính vì vậy mà nàng luôn bị đánh đập như thế.
“Không sao? Giai
đoạn tỉ võ tỷ sẽ giúp muội, chờ sau khi vào được Cửu Huyền Đạo Tông, sẽ có nhiều
chiêu thức lợi hại cho muội tu tập!” Yểm La cười nhạt đáp lời, nàng tất nhiên
biết được thực lực lẫn nội tình Nguyệt Nha, nén chuyện đó nàng sẽ ra tay giúp.
“Làm vậy tỷ bị lộ
thân phận thì sao?” Nguyệt Nha lo lắng hỏi lại.
“Trừ khi thực lực
hắn là Chân Thần Cảnh, nếu không sẽ chẳng ai cảm nhận hay phát hiện sự tồn tại
của ta!” Yểm La lắc đầu thở dài giải thích, hiện tại nàng là Ma Tôn không kém
gì Ma Thần Yểm Huyền phụ thân của nàng. Cho nên kè có thể cảm nhận hay nhìn thấu
được thì đều phải trên nàng một cấp, nếu không hoàn toàn vô phương đoán được.
Nguyệt Nha nghe
xong cũng gật đầu yên tâm.
………
Hai ngày tiếp
theo,…
Ở ngoại môn Cửu
Huyền Đạo Tông lúc này, lượt tuyển bạt đệ tử chính thức bắt đầu, số người tham
gia vào trong khoảng mười ngàn người, nhưng số lượng nhận vào lại chỉ có ba
trăm mà thôi, quả thật chênh lệch nặng nề.
Lúc này, Nguyện
Nha cũng bước tới hoà vào dòng người mà tiến vào trong, khi đi qua vị quản sự Cửu
Huyền Đạo Tông, ánh mắt khẽ liếc nhìn hắn một cái, lão chính là người năm xưa dẫn
người tới đồi sát gia tộc của nàng, khiến toàn bộ thân nhân trên dưới bị diệt.
“Nguyệt Nha, tối
nay ta sẽ giúp muội!” Yểm La nhận ra điểm đáng ngờ, nàng khẽ cười lên tiếng.
“Vâng sư tỷ!”
Nguyệt Nha cũng không nhiều lời mà bước vào bên trong.
Không khí náo nhiệt
ngày tuyển bạt đệ tử quả nhiên khó mà bì kịp, một quảng trường rộng lớn hơn
trăm dặm đủ chứa mười ngàn người bên trong. Đây sẽ là nơi các thiên kiêu khắp
Đông Vực giao chiến ở đây, mọi quy tắc đều không can thiệp, hoặc là chiến đến
sinh tử hoặc là từ bỏ trước khi giao chiến.
“Đây là loại quy
tắc chính phái sao?” Yểm La nghe một vị trưởng lão trong tông quát lớn, nàng
không ngờ được giao chiến tuyển bạt đệ tử lại không màng sinh tử, điều này có
khác gì tà ma ngoại đạo đâu.
Mục Đạo lão tổ Cửu
Huyền Đạo Tông đang tiếp tục bế quan, lão nói sắp chạm vào cảnh giới kia, cảnh
giới sánh ngang với Yểm Huyền Ma Thần đời trước.
Hiện tại chỉ có Mục
Uyên tộc trưởng ngồi ở trên ghế lớn mà thôi, hắn nhàn nhã pha ly trà nóng rồi
ngồi hưởng thụ.
“Trăm năm không gặp,
hắn lại chỉ mới là Bán Bộ Vị Diện Cảnh thôi sao? Thật khiến ta phải bất ngờ!” Yểm
La chú ý thân ảnh trên kia, nàng nhếch môi cười nhạt.
Nghĩ tới cảnh tượng
trăm năm trước nàng bị truy sát, hắn giả nhân giả nghĩa giúp nàng, khiến nàng phút
chốc động lòng mà không hề phòng bị, tạo cơ hội cho hắn một chưởng moi tim, quả
thật đau đớn bi phẫn tức giận. Nhưng hiện tại nàng không hề để lộ sát khí, mà vẫn
ung dung chuẩn bị chiến đấu tiến vào nội môn Cửu Huyền Đạo Tông.
Trên sân đấu quảng
trường, nhiều tinh anh thiên kiêu trong tộc đều bùng phát khí thế mạnh mẽ lao
vào hỗn chiến với nhau! Có nhóm mười người giao chiến với hai ba người, có nhóm
tổ hợp mấy chục người kích sát vào người lẻ tẻ.
Cả sân đấu quảng
trường máu chảy như sống, nhiều thi thể số người tham gia chất thành toà nhà
cao lớn. Số lượng mười ngàn người tham gia chưa đầy một canh giờ, chỉ còn không
đến năm ngàn người. Quả thật giao chiến khốc liệt xảy ra dữ dội, mấy vị trưởng
lão hay Mục Uyên đều cười nhạt lắc đầu.
Thêm một giờ trôi
qua, số lượng người giảm bớt chỉ còn năm trăm người. Năm trăm người này cũng đều
tổ hợp thành nhóm đồ sát liên tục, nhưng hiện tại bọn họ lại chia tách quay
lưng mà giao chiến lẫn nhau.
Nguyệt Nha với sự
trợ giúp âm thần Yểm La nhẹ nhàng diệt sát nhiều người tại chỗ, lúc nàng tung
chưởng sắp tới gần thân thể đối thủ thì một luồng yêu lực mãnh mẽ tuôn ra đánh
chết hắn tại chỗ. Cứ như vậy không bao lâu sau, mười ngàn người chỉ còn đúng ba
trăm người nữa, mà hai trăm chín mươi chín người toàn thân chi chít vết thương
kiếm chém toái, thể nội suy yếu cùng cực nhưng vẫn gắng gượng chờ kết quả.
Còn Nguyệt Nha
nàng tất nhiên là an toàn không sao, ngay cả sợi tóc của nàng cũng chẳng ai động
vào được thì nói gì tới làm nàng bị thương.
“Tiếp tục giao
chiến, số lượng tuyển bạt năm mươi người!” Vốn dĩ là ba trăm người được tuyển
vào, nhưng bây giờ từ con số ba trăm giảm xuống ăm mươi, nói như vậy mọi người ở
đó lại phải giao chiến lần nữa.
“Đây là bộ mặt
chính phái sao? Sư tỷ, muội không muốn vào tông phái này!” Nguyệt Nha nghe xong
không khỏi phẫn nộ, ánh mắt tràn đầy tức giận truyền âm cho Yểm La.
“Từ từ muội sẽ cảm
nhận được, cứ tiếp tục giao chiến đi!” Yểm La không hề ngạc nhiên chút nào,
trăm năm trước Cửu Huyền Đạo Tông vì sợ Ma Uyên Thánh Điện của nàng nên mới
khép kín, bây giờ Yêu Tộc không còn thì hắn như hổ thêm nanh càn quấy cả Đông Vực.
Trên sân đấu quảng
trường, thi thể chất thành núi cao được đám đệ tử trong tông tới thu dọn. Chỉ
còn năm mươi người sống sót tới bây giờ mà thôi, lúc này cuộc giao chiến mới
hoàn toàn kết thúc.
Lúc này là thời
khắc tộc trường và các vị trưởng lão thu nhận đệ tử thân truyền, số người còn lại
sẽ được giảng sư dạy dỗ tu luyện.
“Nguyệt Nha, muội nhất định phải trở thành đệ tử của tộc trưởng
kia.” Yểm La lên tiếng nhắc nhở, đây là bước đầu kết hoạch trả thù của nàng.
“Vâng, sư tỷ!”
Nguyệt Nha thầm gật đầu, nàng tất nhiên cũng cảm nhận được hàn ý trong lời nói
của Yểm La.
“Tiếp theo đây
chúng ta sẽ chọn ra đệ tử thân truyền, mòi tộc trưởng!”